TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1182

“Hả?” Bà mẹ quay phắt người lại, ánh mắt lanh lợi nhìn vào mặt

Phương Mộc, “Ý con là thế nào?”

“Không, không có gì.” Phương Mộc bỗng thấy chột dạ, muốn lảng

ra. Bà mẹ túm lấy tay Phương Mộc, trong mắt hé một nụ cười.

“Có phải là có bạn gái rồi không? Nói mau!”

“Làm gì có bạn gái nào!” Phương Mộc vừa ngượng vừa cuống lên,

“Không có, không có.”

Phương Mộc và mẹ đang tranh cãi, ngoài phòng khách có tiếng

chuông vang lên, tiếp đó nghe tiếng bố Phương Mộc gọi to: “Phương
Mộc, điện thoại di động của con kêu này.”

Phương Mộc nhân cơ hội thoát lên, anh vội vàng chạy ra phòng

khách cầm điện thoại, màn hình hiện lên một số điện thoại lạ.

“A lô!”

Trong ống nghe lúc đầu là một sự im lặng, Phương Mộc “A lô”

liền hai tiếng, phía đầu dây bên kia vẫn lặng yên. Phương Mộc cho rằng
điện thoại bị chập, đang định dập máy thì nghe thấy giọng rất quen:
“Cảnh sát Phương à, tôi là La Gia Hải đây.”

Anh T cho xe vào bãi đỗ, xách chiêc cặp da định bước xuống, tự

nhiên thấy cảm giác tay không chuẩn, hình như chiếc cặp nhẹ đi nhiều.
Bỗng nhiên anh ta thấy hơi sợ, vội vàng mở cặp ra lục tìm, cuối cùng
quyết định đổ hết đồ đạc trong cặp ra ghế xe, mấy phút sau, mặt anh ta
trắng bệch như tờ giấy.

Anh T ngồi lặng đi một lúc, bỗng như nhớ ra điều gì, vội vàng móc

điện thoại ra, bấm số điện thoại của La Gia Hải, máy bận.

“Rầm!” Anh ta đóng mạnh cửa xe, nhấn hết chân ga, chiếc ô tô lao

vút đi như bay.

Đầu Phương Mộc trống rỗng, anh vẫy tay ra hiệu cho ông bố vặn

nhỏ âm thanh tivi xuống, cố gắng lấy giọng thật bình tĩnh hỏi: “Cậu đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.