TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2409

an toàn và nhẹ nhõm. Cô co chân lại, hai tay ôm lấy đầu gối, lặng lẽ nhìn
mọi người đi qua đi lại trước mặt.

Một ngày thu hết sức bình thường, ngồi tắm nắng thu, tìm kiếm

một con người cũng hết sức bình thường. Thỉnh thoảng cũng có người đi
qua hiếu kỳ nhìn ngắm đài bia hùng vĩ, và nhìn cả cô gái đang ngồi dưới
bệ chân đế, cũng có người dừng lại đọc những hàng chữ thuyết minh gắn
ở đài bia. Có người thành kính nghiêm trang, cũng có người bình thản
như không. Phần nhiều họ chỉ dừng lại mấy giây rồi lại rảo bước, rồi mỗi
người lại đi về trạm dừng chân tiếp theo của đời sống của mình.

Sự hy sinh của anh ấy và các vị khác hình như đã làm thay đổi

thành phố này, nhưng lại hình như chẳng làm thay đổi gì cả.

Nhưng điều này không quan trọng. Những người như anh ấy chưa

bao giờ trông chờ mình sẽ có một vị trí nào đó trong ký ức của mọi
người, dù là một vị trí rất khuất rất nhỏ.

Tất cả, chỉ là sự lựa chọn của anh ấy và các vị ấy.

Mễ Nam nhìn đồng hồ, rồi đứng dậy. Vừa bước đi vài bước, cô

nghĩ ngợi… rồi lại quay lại. Cô thử áp tai vào cái đế gang. Nhưng điều
cô cảm nhận được chỉ là vẻ thô nháp của bề mặt khối gang và sự im lặng
như không có thứ vật chất gì ở đây cả.

Mễ Nam cười cay đắng và lắc đầu. Có lẽ cô không có cách gì để

bước vào nội tâm của Phương Mộc, giống như lúc này cô không thể có
cảm nhận gì về anh.

Mễ Nam lại bước xuống bệ đài bia, rồi đi ra phía ngoài quảng

trường. Bỗng có một làn gió nhẹ lướt qua người, cô lập tức cảm thấy tà
áo khẽ bay, đuôi tóc buộc cao chạm cổ, dường như có người đang nhẹ
tay áp vào lưng và đẩy cô bước đi.

Những cành cây bên cạnh cũng khẽ đung đưa, đám lá xanh chạm

vào nhau kêu rì rào. Mễ Nam nghe thấy rõ ràng cái đế gang ở đài bia
cộng hưởng rung lên, như đang kêu gọi lại cũng như đang thét gào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.