TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 105

Trong giây lát, cảm giác mệt mỏi rã rời bỗng nảy ra từ một góc nào đó

trong lòng Lạc Thiếu Hoa, rồi nhanh chóng xâm chiếm toàn bộ cơ thể, từng
đốt xương, từng thớ thịt. Ông bắt đầu vô cùng thèm khát chiếc giường và
đệm chăn ấm áp ở nhà. Nhưng, ông vẫn chưa dám nghỉ, mắt vẫn không rời
khỏi ô cửa sổ tối đen hun hút đó.

Nửa tiếng sau, phòng 501 vẫn không có động tĩnh gì, lối đi trong tòa nhà

cũng không có ai ra vào. Lạc Thiếu Hoa thở dài, chậm rãi xoay cái cổ đã
bắt đầu cứng đờ, đưa tay khởi động ô tô.

Phóng ra khỏi khu Vườn Trúc Xanh, Lạc Thiếu Hoa nhìn đồng hồ đeo

tay, đã là 11 giờ đêm. Ông do dự một lát, vẫn lấy điện thoại di động ra, bấm
một số máy. Phải đến bốn mươi giây sau, cuối cùng cũng có người bắt máy
điện thoại.

“Thiếu Hoa?”
“Ừ, ông đang ở đâu?”
“Ở nhà chứ đâu.”
“Đang làm gì thế?”
“Xem bóng đá, giải vô địch châu Âu.”
“Ồ.”
Một hồi im lặng, giây lát sau, đối phương dò hỏi:
“Ông vừa uống rượu hả?”
“Không, đang lái xe.”
“Muộn thế này rồi… Có việc gì à?”
“Ồ, không có việc gì.”
“Có việc thì cứ nói.”
“Đúng là không có việc gì - Thế thôi nhé, hôm nào tụ tập tí đi, lâu lắm

rồi không gặp.”

“Được, gọi điện thoại nhé.”
“Được.”
Lạc Thiếu Hoa ngắt điện thoại, mắt nhìn về phía trước, nhấn hết chân ga.

Ông buộc phải nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi cho lại sức, bởi vì, chắc chắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.