TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 136

“Có trình độ học vấn nhất định, ăn mặc lịch sự.” Mắt Mã Kiện sáng lên,

“Cái kiểu nhìn khiến người ta thấy rất tin tưởng.”

“Ngoài ra, anh có phát hiện thấy…” Đỗ Thành đã hoàn toàn chìm trong

mạch suy nghĩ siêu tốc, “Thằng này càng ngày càng tự tin.”

“Hả?”
“Lần đầu tiên gây án, rõ ràng có thể nhận ra là thủ đoạn chia xác của hắn

hoàn toàn không thành thục, hơn nữa rất hoang mang.” Đỗ Thành chỉ vào
mấy chấm đỏ trên bản đồ, “Đầu và đùi trái để cùng nhau, đùi phải và cẳng
chân trái để cùng nhau. Nhưng, đến vụ án này, không chỉ việc phân tách thi
thể rất nhuần nhuyễn, mà việc vứt các mảnh xác cũng rất có logic.”

Trong đầu Mã Kiện lập tức hiện ra hình ảnh: Hung thủ ngồi khom lưng

trên mặt đất, vừa hát vừa kiên nhẫn nhét những mảnh xác đã phân tách vào
túi nilon đen theo tuần tự.

Anh cảm thấy buồn nôn, tiếp đó, là phẫn nộ.
“Mẹ kiếp!”
“Nhưng, có mấy chỗ, con mẹ nó, vẫn không nghĩ ra.” Đỗ Thành dập điếu

thuốc lá vào trong cái gạt tàn, “Cứ thấy có gì đó không ổn.”

“Cậu muốn nói cái gì?”
“Lần đầu tiên thằng ngu này gây án, ngay cả dấu vân tay cũng không để

lại, trong túi cũng rất sạch.” Đỗ Thành lại châm một điếu thuốc lá, “Sao lần
này lại sơ ý như vậy?”

“Lông tóc và dấu vân tay?” Cơn giận dữ của Mã Kiện càng bốc lên ngùn

ngụt, “Nó tưởng mình giỏi lắm rồi hả!”

“Giải thích như vậy, thì cũng có vẻ hợp lý…” Đỗ Thành quay đầu về

phía Mã Kiện, mắt thoáng thấy cánh cửa văn phòng bỗng bị đẩy ra, nhìn lại
thì thấy Lạc Thiếu Hoa cầm mấy tờ giấy xông vào.

“Sếp, có phát hiện!” Anh bước nhanh đến trước mặt Mã Kiện, “Là lông

lợn!”

Sau khi đưa đi xét nghiệm khẩn cấp, kết quả nhúm lông tóc trong chiếc

túi nilon màu đen được giám định là lông lợn. Hơn nữa, nhân viên kiểm tra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.