TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 254

Tổng giám đốc Khương chỉ vào Lâm Quốc Đống, “Cho ông ấy một bản

hợp đồng mẫu.”

“Loại bằng giấy hết rồi.” Cô gái ngồi xuống bên một chiếc bàn ở cửa,

“In một bản vậy nhé.”

“Được, tiện thể thanh toán tiền thù lao cho ông ấy luôn.” Dứt lời, tổng

giám đốc Khương lại tiếp tục cắm cúi tính toán sổ sách.

Lâm Quốc Đống gật đầu với cô gái, “Phiền cô Trần nhé.”
“Không có gì. Chú cứ gọi cháu là Trần Hiểu.” Cô gái cười thân thiện với

ông ta, mặt hướng vào màn hình chiếc máy vi tính, thoăn thoắt bấm chuột.
Mấy phút sau, chiếc máy in trên mặt bàn bắt đầu chạy, nhanh chóng nhả ra
mấy trang giấy. Trần Hiểu cầm hợp đồng lên, đưa cho Lâm Quốc Đống.

“Chú họ gì ạ?”
“Tôi họ Lâm.”
“Ồ, thầy Lâm, chú xem qua hợp đồng trước đi.” Trần Hiểu chỉ tay vào

chiếc ghế ở cạnh bàn, “Để cháu tính tiền thù lao rồi thanh toán cho chú.”

Lâm Quốc Đống liền ngồi xuống theo lời cô gái, nhưng không hề tập

trung vào tờ giấy trắng in chữ đen trước mắt.

Mặc dù lúc này vẫn đang là mùa đông giá buốt, nhưng trong phòng lại

không hề lạnh. Một chiếc lò sưởi điện đặt ở trong góc phòng đang chầm
chậm quay. Mỗi lần quay về phía cửa, lại có một luồng gió ấm áp từ từ thổi
tới. Giấy tờ trên mặt bàn của Trần Hiểu liền khẽ sột soạt theo.

Lâm Quốc Đống vắt chân lên đùi, chỉnh lại tư thế ngồi, khịt khịt mũi.
Hợp đồng chỉ vỏn vẹn có hai trang, nhưng phải đến năm phút trôi qua

rồi, mà Lâm Quốc Đống vẫn chưa đọc hết trang đầu tiên. Dần dần, hơi thở
của hắn càng lúc càng gấp gáp, mồ hôi bắt đầu toát ra trên trán.

Trần Hiểu đang điền vào chứng từ hóa đơn vô tình ngẩng đầu lên, liếc

thấy gương mặt ửng đỏ của Lâm Quốc Đống.

“Có phải là nóng quá không ạ?” Trần Hiểu dừng bút, “Chú cứ cởi áo

khoác ra ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.