TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 255

“Hả? Không sao, không sao.” Lâm Quốc Đống dường như giật bắn

mình, khẽ kéo vạt áo khoác xuống, che khoảng giữa hai đùi đi, “Không
nóng, không nóng đâu.”

“Thế, chú đọc xong hợp đồng chưa?”
“Ồ, đọc xong rồi, xong rồi.” Lâm Quốc Đống vội đưa hợp đồng cho Trần

Hiểu, “Không có vấn đề gì.”

Trần Hiểu mỉm cười, không đưa tay ra nhận, ngược lại, cô đưa cho Lâm

Quốc Đống một chiếc bút.

“Thế thì chú ký tên vào đi ạ, đúng rồi, viết cả số điện thoại di động của

chú vào trong hợp đồng, để chúng cháu tiện liên hệ.”

“Được, được.” Lâm Quốc Đống luống cuống ký tên, viết số điện thoại di

động vào, vì tay nhấn quá mạnh, ngòi bút cào rách cả mặt giấy.

Trần Hiểu cầm lấy hợp đồng, đọc qua một lượt, “Được, thế là ổn rồi, đây

là tiền thù lao của chú lần trước.” Dứt lời, cô đưa cho hắn một chiếc phong
bì.

Lâm Quốc Đống nhận lấy, lập tức cảm thấy mồ hôi trong lòng bàn tay

mình đã thấm ướt cả chiếc phong bì.

Tổng giám đốc Khương ngẩng đầu lên: “Xong việc rồi?”
Trần Hiểu đáp lời: “Vâng, hợp đồng ký xong rồi ạ.”
Tổng giám đốc Khương ồ một tiếng, lục tìm trên mặt bàn, nhanh chóng

rút ra một bản thảo đã được đóng cẩn thận bằng túi đựng hồ sơ trong suốt.

“Ba bản kế hoạch doanh nghiệp, một bản luận văn.” Tổng giám đốc

Khương đưa chiếc túi đựng hồ sơ cho Lâm Quốc Đống, “Dịch xong trong
một tuần, có vấn đề gì không?”

“Không có vấn đề gì.” Lâm Quốc Đống cẩn thận để chiếc túi đựng hồ sơ

vào trong chiếc cặp xách tay, “Thế, tôi xin phép cáo từ.”

“Được, có việc gì thì gọi điện thoại.”
Lâm Quốc Đống gật đầu chào, quay người đi ra cửa, lúc đi qua chỗ Trần

Hiểu, hắn dừng bước.

“Chào cô, Trần Hiểu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.