Phần Mở Đầu
Tự Thú
T
rắng.
Khi dán tấm màng nilon lên tường nhà vệ sinh, trong đầu gã chỉ còn
đọng lại một suy nghĩ - Loại gạch men này, sao có thể trắng đến thế?
Dường như đây là lần đầu tiên gã để ý đến tường nhà vệ sinh. Đây là nơi
ngày nào cũng đánh răng, rửa mặt, đi vệ sinh, gã cảm thấy xa lạ. Tất nhiên,
gã không có lý do gì để không thấy xa lạ, vì khăn mặt, bàn chải đánh răng,
dầu gội đầu, mỹ phẩm dưỡng da… tất cả đều được cho vào một chiếc hộp
giấy. Trên mặt bồn rửa tay trơ trọi không còn món đồ nào, ngay đến cả tấm
gương cũng bị che phủ bởi một lớp màng nilon.
Thi thoảng, gã lại ngẩng đầu lên nhìn mình trong gương, nhìn khuôn mặt
đẫm mồ hôi trong tấm gương mờ, rồi nhanh chóng quay đầu đi.
Đó không phải là ta.
Căn phòng vệ sinh chỉ có vài mét vuông, nhưng muốn che kín hoàn toàn
không gian chật hẹp này thật sự không hề dễ chút nào. May mà những phần
việc khó đã xong. Gã cúi đầu, nhìn chiếc bồn tắm được bọc kín bởi hai lớp
nilon - ống thoát nước đã bị rút ra, một chiếc ống thoát nước mới nguyên
cắm vào lỗ thoát nước. Loại nilon tương tự dính xung quanh lỗ thoát nước,
làm vật dẫn nước, cũng nhét sâu xuống ống thoát nước.
Không một sai sót. Gã lẩm bẩm một mình.
Ngẩng đầu lên, gã quan sát trần nhà vệ sinh. Dưới ánh đèn ốp trần, tấm
ốp hợp kim nhôm nhựa trắng đến lóa mắt. Gã nheo mắt lại, người hơi loạng
choạng.
Áp lực tâm lý quá lớn khiến cơ thể càng thêm rã rời. Sự thấu hiểu và chia
sẻ cảm xúc, cảm giác bất lực khiến gã cảm thấy rõ ràng rằng quyết tâm của
mình đã bị giảm đi một phần.