TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 335

Sau khi đỡ ngột ngạt hơn, anh lại đeo khẩu trang vào, đóng cửa phòng vệ

sinh lại, quay người, trong khoảnh khắc, mắt anh mở to.

Gian phòng khi nãy còn tối om, giờ đã đầy những ánh huỳnh quang màu

xanh tím. Trên tường, trong bồn tắm, trên mặt sàn, hệt như những đóa hoa
sắc màu ma quái, âm thầm bừng nở trong đêm tối.

Chỉ là, những đóa hoa đó không theo một hình thù nhất định, mà mỗi

bông một vẻ - hình phun, hình nhỏ giọt, hình dòng chảy, hình cọ mài, hình
vũng…

Đồng thời, những đóa hoa đó cũng không hề tỏa ra mùi hương làm say

lòng người, thứ mùi mà Lạc Thiếu Hoa ngửi thấy, chỉ là mùi tanh ngọt mỗi
lúc một nồng nặc.

Anh khom lưng nhấc chiếc cưa tay lên, trên đầu răng cưa, những ánh

huỳnh quang màu xanh tím dường như đang cười nhạo anh, nhấp nháy tỏa
sáng.

Người Lạc Thiếu Hoa lảo đảo, anh lùi lại hai bước, dựa vào cửa, thở hổn

hển.

Đây chính là sự thật.
Trong ánh huỳnh quang màu xanh tím, một bóng dáng mờ ảo xuất hiện.

Cơ thể một gã đàn ông không một mảnh vải. Hắn quỳ trong bồn tắm, xách
một chiếc chân phụ nữ lên, đặt chiếc cưa tay lên khớp gối, kéo đi kéo lại…

Lạc Thiếu Hoa bỗng nhiên muốn cười. Mẹ kiếp, thật quá châm biếm. Vụ

án giết người chia xác, thế là đã phá được. Trong một tình huống không thể
nói rõ với ai, trong một tình cảnh như thể đi ăn trộm, dùng một biện pháp
hoàn toàn không phù hợp với trình tự quy định pháp luật, thế là đã phá
được.

Nếu lúc ấy có thêm được một chút thời gian, thêm một chút kiên nhẫn,

thu thập thêm một chút manh mối, điều tra thêm một số đối tượng khả
nghi…

Hứa Minh Lương đã không phải tuyệt vọng đổ xuống trên trường bắn tử

hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.