TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 34

“Có loại 1 miligam, 4 miligam và 8 miligam.” Ông chủ cửa hàng chống

hai tay lên mặt quầy, nghĩ bụng chắc lại là một thằng ranh định biếu quà
thầy giáo để không bị thi trượt.

“Có gì khác nhau không?”
“Hàm lượng nhựa thuốc lá càng thấp, thì vị hút càng dịu, càng cao thì vị

càng mạnh.” Ông chủ cửa hàng không buồn giải thích quá nhiều.

Ngụy Quýnh nghĩ đến mái tóc hoa râm của Kỷ Càn Khôn, nghĩ bụng

không nên mua loại “mạnh”, bèn lấy loại thuốc lá Kiến Bài 1 miligam. Ông
chủ cửa hàng thoăn thoắt lấy từ phía dưới mặt quầy ra một chiếc hộp giấy.

“Một trăm hai một tút, lấy mấy tút?”
“Hai tút đi.” Ngụy Quýnh nhẩm tính rồi đưa tay lấy ví tiền, “Viết hóa

đơn cho tôi.”

“Hóa đơn?” Ông chủ cửa hàng đang lấy thuốc lá liền dừng tay lại, “Đây

không phải là thuốc của đại lý thuốc lá, không xuất được hóa đơn.”

“Hả?”
“Đây là thuốc lá ngoại.” Ông chủ cửa hàng biết mình gặp phải một người

hoàn toàn không hiểu gì về thuốc lá, “Loại thuốc lá này của tôi là loại miễn
thuế - Chà, nói trắng ra, là thuốc lậu, không có hóa đơn.”

Ngụy Quýnh hoàn toàn không hiểu ông ta nói gì, nhưng trực giác cậu

mách bảo là không ổn.

“Không phải là hàng giả đấy chứ?”
“Đảm bảo là thật!” Ông chủ cửa hàng xua tay, “Cứ yên tâm mà hút, tuyệt

đối không có vấn đề gì.”

“Tôi mua giúp người khác, không có hóa đơn, không chứng minh được

giá tiền.”

“Bình thường người ta có hút loại này không? Nếu hút thì chắc chắn là

biết giá.”

Ông ấy đúng thật là không biết. Ngụy Quýnh thầm nghĩ.
“Một trăm mười lăm tệ nhé.” Ông chủ cửa hàng vẫn muốn níu kéo, “Đại

lý thuốc lá còn đắt hơn thế nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.