TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 359

Lâm Quốc Đống.

“Cảm ơn chú đã mời ăn trưa, với cả trà nữa.” Cô gái đứng ở cạnh cửa,

tay bám vào khung cửa, nở một nụ cười đầy ẩn ý với Lâm Quốc Đống, rồi
đi xuống dưới tòa nhà, bước đi nhẹ nhàng duyên dáng.

Lâm Quốc Đống nhìn theo cho đến khi cô khuất sau chỗ ngoặt ở hành

lang, mới quay người đóng cửa lại. Đứng trong căn phòng khách yên ắng,
hắn nhớ lại cảm giác khi chạm vào ngón tay cô gái, khẽ mỉm cười, rồi lại
lắc đầu, đứng dậy đi về phía chiếc ghế salon, cầm chiếc áo khoác của mình
lên.

Sau khi tiếp xúc mấy chục phút, chiếc áo khoác của Lâm Quốc Đống đã

thoảng mùi thơm của Trần Hiểu. Hắn nằm trên ghế salon, đắp chiếc áo
khoác lên người, ngửi mùi hương phảng phất như có như không ấy, rồi mở
khóa quần…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.