TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 401

“Dạ?”
“Cậu không chỉ đơn giản là đến thăm tôi, nếu không Nhạc Tiêu Tuệ cũng

sẽ đến.” Đỗ Thành hất cằm ra phía cửa, “Cho nên tôi đã nghĩ cách bảo
Trương Chấn Lương đi ra ngoài.”

Ngụy Quýnh đỏ bừng mặt, thầm lẩm bẩm một câu: Cái ông cáo già này.
“Cảnh sát Đỗ, hồ sơ vụ án mà chú mang cho chúng cháu… không phải là

toàn bộ đúng không?”

“Ồ?” Đỗ Thành nhướng mày lên, đang đưa tay lấy thuốc lá, liền dừng

lại, “Sao lại hỏi thế?”

“Cuối tháng 10 năm 1992, cũng từng xảy ra một vụ án tương tự.” Ngụy

Quýnh lấy can đảm, nhìn thẳng vào mắt Đỗ Thành, “Rất giống với vụ án
giết người hàng loạt trước đó.”

Đỗ Thành chăm chú nhìn Ngụy Quýnh mấy giây, cau mày, “Cậu làm thế

nào mà biết được vụ án này?”

“Cháu xem được khi tra cứu tư liệu trên mạng.” Ngụy Quýnh quyết định

nói dối.

“Tôi cảm thấy hung thủ của hai vụ án này không phải là cùng một người,

nên không đưa tư liệu cho lão Kỷ - cậu thấy thế nào?” Đỗ Thành cụp mắt
xuống, lại rút một điếu thuốc lá từ trong hộp thuốc.

“Cháu cũng cảm thấy không phải là cùng một người.” Ngụy Quýnh buột

miệng, sau đó liền hối hận. Bởi vì Đỗ Thành lập tức đưa mắt nhìn cậu, còn
nở một nụ cười đầy ẩn ý.

“Cậu nhóc,” Đỗ Thành thủng thẳng châm thuốc lá, “Cậu biết những gì?”
Ngụy Quýnh thầm mắng mình sơ ý, thấy đã không thể giấu được nữa,

đành nói hết ra sự thật.

“Vụ án cuối tháng 10 năm 1992, người bị hại chính là mẹ của Nhạc Tiêu

Tuệ.”

Đỗ Thành chợt sững người, ngây ra nhìn Ngụy Quýnh. Một lúc lâu sau,

ông mới vừa nhăn nhó cười vừa lắc đầu, mặt vẫn lộ vẻ không thể tin được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.