TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 496

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô gái, khuôn mặt đã méo xệch.

Ông ta dịch chuyển tay trái, đưa sang cổ tay phải của cô gái, cầm chặt lấy.

Lại một luồng sáng nữa.
Tiếng nứt vỡ khi mũi dao đâm vào xương vang lên rõ mồn một trong

không gian đêm. Lâm Quốc Đống nhìn con dao chỉ cắm ngập một nửa,
dường như rất không hài lòng về mình. Hắn định rút con dao ra, nhưng, con
dao bị xương găm chặt rất khó lay chuyển. Hắn ngẫm nghĩ giây lát, dùng
hai tay tì vào cán dao, ấn mạnh xuống.

Mỗi nhát ấn, cơ thể người đàn ông lại run lên. Ông ta giữ nguyên tư thế

ban đầu, hai tay ghìm chặt cổ tay cô gái vào ô cửa sổ. Chỉ có điều, sắc mặt
ông ta càng lúc càng trắng bệch.

Cô gái bị treo lơ lửng giữa không trung. Cô đã không còn sức để giãy

giụa, chỉ đờ đẫn nhìn vào đôi mắt dần trở nên vô hồn của người đàn đông.
Bỗng nhiên, mấy giọt dịch thể đặc quánh ấm nóng rơi lên mặt cô. Đồng
thời, cô nhìn thấy dòng máu tươi trào ra từ cơ thể người đàn ông, chảy
xuống theo khe hở giữa ngực ông ta và bậu cửa xi măng.

“Buông tay ra, chú mau buông tay ra đi.” Cô gái khóc thành tiếng, đờ

đẫn lắc đôi tay to rắn như gọng kìm sắt, “Chú đừng chết, buông tay ra
đi…”

Người đàn ông đã không còn khả năng tư duy, ông nhìn gương mặt đang

khóc của cô gái, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ: Cô, không được rơi
xuống.

Nhưng, hơi thở của ông ta đã mỗi lúc một yếu ớt, ý thức cũng dần xa rời

theo dòng máu tươi đang liên tục phun trào. Ông ta tập trung toàn bộ chút
sức lực ít ỏi còn lại vào hai tay, đồng thời dùng hết hơi thở cuối cùng, hét to
một tiếng:

“Thành…”
Đỗ Thành đã leo đến tầng 4, giật bắn mình, ngước mắt nhìn lên tầng trên,

sắc mặt tái nhợt. Tiếp đó, ông vội co cẳng chạy lên.

Ngụy Quýnh cố gắng mở to mắt ra, mọi thứ trước mắt vẫn đang quay

cuồng. Mấy giây sau, mọi thứ trước mắt rõ ràng trở lại, tình cảnh ở cửa sổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.