TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 6

phụ nữ đã hoảng sợ đến tột độ này.

“Xin lỗi…” Gã hơi cúi đầu xuống, như thể đang an ủi chính mình, “Sẽ

không để cho cô quá khó chịu đâu…”

Người phụ nữ đã hoàn toàn không thể hiểu được những lời này, ra sức

trốn ra phía sau, những tiếng “ư ử” trong miệng đã biến thành những âm
thanh la hét trầm đục gấp gáp, đồng thời lấy hết sức đá về phía trước, hòng
ngăn không cho gã lại gần.

Bàn chân của cô ta thon dài, trắng muốt, có thể thấy được tĩnh mạch màu

xanh nhạt trên mu bàn chân, móng chân được sơn màu tím.

Gã nhắm mắt lại, cố gắng để nhịp tim đang đập thình thịch bình tĩnh trở

lại, nhưng huyệt thái dương bỗng dưng giật mạnh, như thể có gì đó ở bên
trong sắp đâm thủng da đầu bật ra.

Vô số những hình ảnh đan xen lẫn nhau, các loại mùi khiến người ta run

rẩy và nghẹt thở. Đầu gã như thể một chiếc máy vi tính đang chạy quá tải,
cuối cùng chỉ phát ra một mệnh lệnh đối với gã.

Xin lỗi.
Gã mở mắt ra, đưa tay nắm lấy đầu gối người phụ nữ, banh mạnh ra.
Xin lỗi.
Đêm khuya, nhiệt độ giảm sâu.
Ở cái thành phố phương bắc này, cuối thu có nghĩa là lá khô rơi rụng đầy

đường, không khí se lạnh, lẫn mùi phân hủy và mùi thơm thoang thoảng
của thức ăn trữ cho mùa đông, đồng thời cũng có nghĩa là trên đường vắng
tanh, nhất là khoảng thời gian này.

Gã ngồi trên ghế lái, toàn thân cứng đờ, mắt nhìn thẳng về phía trước,

những đốt ngón tay cầm vô lăng hiện ra rõ nét. Chiếc đài trên ô tô đang
phát chương trình Ca khúc vàng mỗi ngày. Bài hát “Lại cứ thích em” của
Trần Bách Cường.

Gã cần cái không gian chật chội của buồng lái xe này được lấp đầy bởi

những tiếng nhạc, gì cũng được, chỉ cần tạm thời có thể làm đầy hai tai gã,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.