TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 64

CHƯƠNG

5

Chốn Nhân Gian

L

ạc Thiếu Hoa ngẩng đầu lên, nhìn số “3” trên bức tường cạnh lối đi

trong tòa nhà, cảm giác mồ hôi trên trán túa ra. Ông bám chặt vào lan can
cầu thang, thở dốc một lúc rồi tiếp tục nhấc chân leo lên.

Đi đến cửa nhà ở tầng 5, Lạc Thiếu Hoa lấy chìa khóa ra, nhẹ nhàng vặn

mở cánh cửa sắt, lặng lẽ bước vào phòng khách, đặt làn thức ăn trên tay lên
bàn ăn. Hai căn phòng ngủ vẫn đóng chặt cửa, thỉnh thoảng lại có tiếng
ngáy nhẹ từ trong phòng vọng ra. Lạc Thiếu Hoa ngồi xuống cạnh bàn, vừa
thở chậm lại vừa nhìn đồng hồ trên tường.

5 giờ 25 phút sáng. Sắc trời ngoài cửa sổ đã không còn tối đen như mực

như lúc nãy, chân trời thấp thoáng hiện ra những đường trắng. Hơi thở của
Lạc Thiếu Hoa dần dần trở lại bình thường, ông đứng dậy đi vào bếp, lấy
một chiếc đĩa sứ màu trắng trong tủ bếp, trở lại cạnh bàn ăn, mở một chiếc
túi nilon trong chiếc làn đựng thức ăn ra, mùi thơm của quẩy rán phả vào
mặt. Ông xếp quẩy ngay ngắn vào đĩa, lại lấy ra mấy cốc sữa đậu nành,
cắm ống hút vào từng cốc một. Tiếp đó, ông xách chiếc làn đựng thức ăn
vào trong bếp, bỏ mấy loại rau xanh theo từng loại vào trong tủ lạnh. Làm
xong hết những việc này, ông lại nhìn đồng hồ một lần nữa: 5 giờ 40 phút.

Người nhà ít nhất cũng phải 6 giờ mới dậy. Lạc Thiếu Hoa trở lại ngồi

bên cạnh bàn, mở chiếc đài bán dẫn, điều chỉnh cho âm thanh bé đi, yên
lặng lắng nghe một chương trình dưỡng sinh giữ gìn sức khỏe.

Dần dần, màu trời ngoài cửa sổ sáng lên từng chút một, tiếng xe cộ, tiếng

người cũng mỗi lúc một rõ hơn. Đây là thời tiết sương mù, cả thành phố bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.