kém. Do đó bọn anh hùng nổi lên như ong, nghĩa quân bốn phương tụ họp,
Vũ Liệt Hoàng Đế
của nước Ngô ta khảng khái lập nước, sét động miền
Kinh Nam
, chiếm cả bọn hỗn tạp, trung dũng hơn đời. Oai nghiêm thì
lẫy lừng như Di Nghệ
, ra quân thì giặc xấu bị cắt tai, bèn quét sạch tông
miếu, cúng tế tổ tiên. Bấy giờ tướng đến mây bay trùm châu quận, quân đi
như gió lốc cuốn thôn ấp, gầm gừ rong ruổi như hổ gấu họp bầy, dẫu quân
hội tụ vì nghĩa, cùng thề hợp sức, nhưng đều mang ý nghi ngờ, đem binh
gây loạn, có kẻ không có mưu lược, có kẻ sợ oai giặc mạnh, còn như kẻ
trung trinh giữ tiết, chưa có ai được như thế. Vũ Liệt Hoàng Đế đã mất,
Trường Sa Hoàn Vương lại trổ tài hơn đời, tuổi trẻ anh hùng, dẫn dắt
người già, cùng họ lập nghiệp. Quân mạnh ruổi sang miền đông, đem quân
ít phá giặc nhiều, đánh tướng không cần thành vững, phá giặc không cần
giao tranh, bắt giết kẻ phản vỗ về kẻ phục thì Giang Nam định yên, lập
hình pháp luyện quân sĩ thì uy đức vang dội, đối đãi kẻ sĩ thì Trương Chiêu
trở thành người hiền, giao kết người giỏi thì Chu Du thành người hùng.
Hai vị quân tử ấy đều chăm chỉ mà mưu lạ, nhã nhặn mà lại thông minh,
cho nên người cùng chí đến nương dựa, bọn bạn bè đến tụ hội, đấy là
Giang Đông có nhiều kẻ sĩ vậy. Muốn lên phía bắc đánh Hoa Hạ, đánh dẹp
kẻ phạm cấm, kéo xe vua đi đúng đường bằng, lập ngôi Đế đúng nơi cung
đỏ, kẹp Thiên tử để lệnh chư hầu, sửa vận trời mà đặt lại ngôi báu. Xe quân
đã đi, bọn xấu dõi theo, nghiệp lớn chưa xong, giữa đời mất sớm. Dùng
Đại Hoàng Đế ta nối nghiệp, dùng mưu lạ mà noi theo phép hay, dốc chí
lớn mà mưu tính kế sâu xa, nắm chính trị mà làm theo việc cũ, vâng mệnh
mà xem xét tục xưa, lại thêm chăm chỉ vững vàng, tự thân mình tiết kiệm,
tính kế nghĩ đầy đủ, mưu lược hay giỏi, phất cờ đến nơi gò vườn, ban lệnh
đến nơi phố xá. Cho nên anh hào nghe tiếng mà theo đến, kẻ sĩ mong tin
mà chạy sang, người tài xôm tụ, dũng sĩ như rừng. Do đó Trương Chiêu
làm thầy dạy, bọn Chu Du, Lục Công
, Lỗ Túc, Lữ Mông vào làm tim
bụng, ra làm đùi tay; bọn Cam Ninh, Lăng Thống, Trình Phổ, Hạ Tề, Chu
Hoàn, Chu Nhiên giễu oai phong, bọn Hàn Đương, Phan Chương, Hoàng
Cái, Tưởng Khâm, Chu Thái tỏ sức khỏe; phong nhã thì có bọn Gia Cát