TRÌNH BỈNH TRUYỆN
Trình Bỉnh tự Đức Xu, người huyện Nam Đốn quận Nhữ Nam. Theo học
Trịnh Huyền,
sau đó tránh loạn đến Giao Châu, luận bàn đạo học với
Lưu Hi, bèn thông hiểu ngũ kinh.
Sĩ Tiếp cho làm Trưởng sử. Quyền
nghe nói Bỉnh là nhà Nho giỏi, lấy lễ mà mời Bỉnh. Đã đến, bái Thái tử
Thái phó. Năm Hoàng Vũ thứ tư, Quyền cho Thái tử Đăng lấy con gái của
Chu Du, Bỉnh làm Thái thường, đón phi ở quận Ngô, Quyền tự đến thuyền
của Bỉnh, dùng lễ rất hậu. Đã về, Bỉnh ung dung khuyên Đăng rằng: “Hôn
nhân là cái gốc của đạo làm người, là cái nền của giáo hóa, cho nên vua
hiền coi trọng việc ấy, do đó mới đứng đầu vạn dân, dạy dỗ thiên hạ vậy.
Bởi thế kinh Thi khen bài hát Quan sư,
lấy làm bài đầu. Mong Thái tử
tôn trọng lễ giáo với người vợ, giữ điều mà Chu nam
khen tụng thì đạo
hóa nổi rõ ở trên, tiếng khen vang vọng ở dưới vậy”. Đăng cười nói: “Chọn
theo cái đẹp ấy, sửa nắn cái xấu ấy, thực là nhờ vào thầy dạy vậy”.
Bệnh chết tại sở quan, viết sách Dịch trích, Thượng thư bác, Luận ngữ
bật, cả thảy hơn ba vạn chữ. Vào thời Bỉnh làm thầy, quan Luật canh lệnh
người quận Hà Nam là Trưng Sùng cũng chăm học tu đức vậy.
Ngô lục viết: Sùng tự Tử Hòa, chú giải kinh Dịch, Xuân thu Tả thị
truyện, lại giỏi thuật trị nhà. Vốn là họ Lí, gặp loạn mà đổi họ, rồi ẩn náu ở
Cối Kê, tự thân cày bừa để lập chí. Những người tài năng theo học, chỉ dạy
mấy người mà thôi, nhưng đã dạy tất thành công vậy. Giao kết với người
như bọn Thặng tướng Bộ Chất, đều thân thiện. Nghiêm Tuấn tiến cử Sùng
cho rằng là người có đức đủ để sửa tục, có tài học đủ để là thầy. Lúc trước
gặp Thái tử Đăng, vì ốm đau nên không dạy. Các quan lại của Thái tử đều
học hỏi. Thái tử cũng đem những việc lạ đến hỏi. Bảy mươi tuổi thì chết.
Khám Trạch tự Đức Nhuận, người huyện Sơn Âm quận Cối Kê. Nhà
nhiều đời làm ruộng, đến đời Trạch ham học, nhà nghèo không có tiền,
thường viết chữ thuê cho người khác để có bút giấy, đã viết chữ xong,
nhẩm đọc khắp cả. Tìm thầy luận giảng, xét kĩ các sách, hiểu cả lịch số, do
đó nổi tiếng. Xét Hiếu liêm, làm Tiền Đường Trưởng, chuyển làm Sâm