TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 107

mà ta lại có nghĩa, trong khuyên bảo dân ta, ngoài vỗ về nước địch, chẳng
chẳng nên sao”! Tắc, Quýnh hết lương, quân cứu không đến, bèn thu hàng.

Hoa Dương quốc chí viết: Tắc là người quận Kiền Vi. Quýnh là người

quận Kiến Ninh. Bọn Tắc ở trong thành hết lương, người chết đến quá nửa,
Tướng quân Vương Ước làm phản ra hàng, người Ngô vào được thành, bắt
Tắc, Quýnh, đều giam ngục. Tôn Hạo sai người đem Tắc đến kinh, Tắc đến
Hợp Phố, thổ máu mà chết. Nhà Tấn truy tặng Tắc chức Giao Châu Thứ
sử. Lúc trước, Mao Quýnh đánh nhau với quân Ngô, giết Tiền bộ đốc Tu
Tắc. Bọn Đào Hoàng thấy Quýnh tráng dũng, muốn tha cho, nhưng con
Tắc là Doãn cố xin giết Quýnh, Quýnh cũng chẳng chịu cúi mình trước bọn
Hoàng, bọn Hoàng giận, đối mặt Hoảng mắng Quýnh rằng: “Giặc Tấn”!
Quýnh lớn tiếng nói: “Chó Ngô, bọn nào là giặc”? Người Ngô mổ bụng
sống Quýnh, Doãn cắt tim gan của Quýnh, mắng nói: “Còn làm giặc nữa
không”? Quýnh vẫn mắng không ngớt, nói: “Còn muốn chém Tôn Hạo của
các ngươi, vua các ngươi là con chó chết nào vậy”! Bèn chém Quýnh. Tấn
Vũ Đế nghe tin mà thương xót, liền hạ chiếu sai con cả của Quýnh thay
tước, ba con khác đều được phong Quan nội hầu. Lời trong sách này không
giống với lời mà sách Hán Tấn Xuân thu chép.

Đại xá, chia quận Giao Chỉ lập quận Tân Xương. Các tướng phá động

Phù Nghiêm, đặt quận Vũ Bình. Lấy Vũ Xương Đốc là Phạm Thận làm
Thái úy. Hữu đại Tư mã Đinh Phụng, Tư không Mạnh Nhân chết.

Ngô lục viết: Nhân tự Cung Vũ, người quận Giang Hạ. Vốn tên là Tông,

tránh tên chữ của Hạo mới đổi tên vậy. Lúc trẻ theo học người quận Nam
Dương là Lí Túc. Mẹ Nhân làm đệm dày chăn lớn, có người hỏi vì sao, mẹ
Nhân nói: “Thằng nhỏ không có đức gì mà được làm khách, những người
theo học phần nhiều nghèo khó, cho nên làm chăn lớn để được giao tiếp
với bọn cùng tình cảnh vậy”. Nhân đọc sách ngày đêm không chán, Túc
cho là lạ, nói: “Ngươi có khí chất của Tể tướng vậy”. Lúc đầu làm quan
trong quân của Phiếu kị Tướng quân Chu Cứ, đưa mẹ vào ở trong trại. Rồi
chẳng được chí, lại đêm mưa nhà giột, do đó đứng dậy khóc lóc để tạ lỗi
mẹ, mẹ nói: “Chỉ nên cố gắng, khóc làm được gì”? Cứ rồi cũng biết được,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.