TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 293

Theo Tôn Trạm vi kỳ tự chép: “Xứng tự Thúc Quyền. Từ lúc còn là đứa

trẻ ranh đã thích tập hợp bọn trẻ con, tự mình làm thủ lĩnh, đùa bỡn làm
trò quân lữ bầy chiến trận, đứa nào kháng cự liền dùng roi nghiêm trị, bọn
chúng chẳng đứa nào dám phản kháng. Uyên ngầm cho nó là lạ, cho nó
đọc Hạng Vũ truyện và binh thư, nó không chịu, nói: ‘Tài năng thì tự có
được thôi, sao có thể học người khác được?’ Năm Xứng mười sáu tuổi,
Uyên với nó đi săn, thấy một con hổ đang chạy, Xứng ruổi ngựa đuổi theo,
cấm không nổi, nó bắn một mũi tên mà con hổ ngã. Tiếng đến tai Thái tổ,
Thái tổ cầm tay nó mừng rỡ nói: ‘Ta dùng được mày rồi.’ Hoà cùng với
Văn Đế giao du từ khi áo vải, mỗi khi yến hội, khí thế lấn át cử toạ, kẻ biện
sĩ chẳng thể khuất phục được. Những người cao danh đương thế đa phần
tự nguyện theo. Năm mười tám tuổi Huệ chết. Em của Xứng là Vinh, tự Ấu
Quyền. Thuở ấu thơ đã thông tuệ, bảy tuổi có thể chắp nối văn tự, đọc sách
ngày mỗi nghìn chữ, liếc mắt qua lập tức nhớ được ngay. Văn Đế nghe
tiếng cho mời Vinh đến. Tân khách có hơn trăm người, mọi người viết danh
thiếp, các danh thiếp ghi quê quán và danh tính của họ, người đời gọi đó là
‘tước lí thứ’, khách bảo cho Vinh biết, Vinh liếc mắt một lần, nói được hết
tên tuổi và danh tính của họ, chẳng sai trật một người nào. Đế rất lấy làm
lạ. Trận thua quân ở Hán Trung, Vinh mới mười ba tuổi, tả hữu kéo Vinh
chạy trốn, Vinh không chịu, nói: ‘Vua đang ở chỗ gian khó, sao lại trốn cái
chết được!’ Rồi vung kiếm chiến đấu, sau chết trong trận.”

Hành chết, con là Tích nối tự, làm Hổ bôn trung lang tướng. Tích chết,

con là Bao nối tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.