TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 301

đường Tà Cốc, hoặc từ Vũ Uy tiến vào. Gặp lúc mưa dầm hơn ba mươi
ngày, ngờ rằng đường sạn đạo bị đứt tuyệt, có chiếu cho Chân kéo quân về.

Chân thời trẻ cùng với người trong họ là Tào Tuân, người làng là Chu

Tán đều thờ Thái tổ. Tuân, Tán chết sớm, Chân thương xót họ, xin chia
thực ấp của mình phong cho con của Tuân và Tán. Có chiếu rằng: “Quan
Đại tư mã trước đây là Thúc Hướng nhân từ phủ dụ con côi, nhất định chia
phần cho Án Bình theo ước hẹn ngày trước

(24)

. Bậc quân tử phải là người

cao thượng, trẫm đồng ý chia thực ấp của Chân cho con của Tuân và Tán,
ban cho tước Quan nội hầu, mỗi người được phân một trăm hộ.” Chân mỗi
khi xuất chinh, cùng tướng sĩ chung lao khổ, đồ ban thưởng trong quân
không đủ, Chân liền đem gia tài ra chia cho quân sĩ, sĩ tốt đều nguyện theo
mệnh. Chân bị bệnh quay về Lạc Dương, Đế thân hành đến tận nhà thăm
bệnh. Chân chết, được ban thuỵ hiệu là Nguyên hầu. Con Chân là Sảng nối
tự. Đế đoái nghĩ đến công lao của Chân, xuống chiếu rằng: “Đại tư mã
hành vi trung trinh tiết tháo, phò tá chính sự cho nhị tổ

(25)

, trong chẳng cậy

ân sủng của kẻ thân thích, ngoài chẳng kiêu căng với kẻ sĩ nghèo hèn, có
thể gọi là người có tài giữ vững được địa vị, có công mà khiêm nhường, ấy
là đức tốt vậy. Vì thế phong cho tất cả năm con của Chân là Hi, Huấn, Tắc,
Ngạn, Ngai đều được làm Liệt hầu.” Khi trước Văn Đế chia thực ấp của
Chân hai trăm hộ, ban cho em của Chân là Bân là Liệt hầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.