TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 559

Năm Hoàng Sơ thứ hai, tiến tước làm Công. Năm thứ ba, làm Chương
Lăng Vương; năm đó chuyển phong làm Nghĩa Dương Vương. Văn Đế vì
miền nam ẩm thấp, lại vì Hoài thái phi là người quận Bành Thành, bèn
chuyển phong làm Bành Thành Vương; lại chuyển phong Tế Âm Vương.
Năm thứ năm, chiếu nói: “Đế vương ngày xưa phân phong, tùy thời mà
định. Hán Cao Tổ tăng quận mà nhà Tần đặt, đến thời Quang Vũ Đế vì
thiên hạ tổn giảm bèn cắt bớt quận huyện. Đến nay cũng thế, ích chẳng gì
hơn. Nay đổi phong các Vương, đều làm Huyện vương”. Cứ được đổi
phong ở huyện Định Đào. Năm Thái Hòa thứ sáu, đổi phong các Vương
hầu, đều lấy quận làm nước, Cứ lại chuyển phong ở quận Bành Thành.
Năm Cảnh Sơ thứ nhất, Cứ bị khép tội sai người người đến phủ Thượng
phương làm vật cấm, cắt bớt hai nghìn hộ.

Ngụy thư chép chiếu thư rằng: “Chiếu lệnh Bành Thành Vương: Quan

coi việc tấu nói Vương sai Tư mã Đổng Hòa đem ngọc châu đến phủ
Thượng phương trong kinh sư, làm nhiều vật cấm, qua lại với Công quan,
ra vào phủ quan, chuyển dời vô độ, khinh lệnh trái phép, dùng luật trói
buộc. Trẫm lấy làm ngạc nhiên, trong lòng không yên. Vương ở ngôi trọng
của thân thích, nắm vị của phiên thần, điển tịch hằng ngày bày ở trước,
sách đọc không nghỉ ở bên; lại vốn tính nhã nhặn trong sạch, cung kính
thận trọng, làm việc tu đạo, chăm chỉ không nhác, há quên tu thân thuận ý,
quên xét kĩ thiếu sót sao? Nếu có lỗi nhỏ, hoặc bị tiểu nhân gièm pha, sao
lại không biết được mà để lầm lỗi như thế? Kinh Thư chép: ‘Thánh nhân
không lo suy nghĩ cũng sẽ thành kẻ cuồng, kẻ cuồng lo suy nghĩ cũng thành
được thánh nhân’. Người xưa răn bảo mà đến như thế, cho nên quân tử suy
nghĩ không ngừng về đạo hóa sâu xa vậy. Thường nghĩ là vì tu đức mà bỏ
thì đức sáng vậy; mở ý là vì nghẽn mà thông suốt thì ý yên vậy; giữ hạnh là
vì lỗi mà sửa thì hạnh trọn vậy; ba điều ấy là điều mà Vương nên có. Nay
hạ chiếu quan coi việc tha cho Vương, cắt một huyện, hai nghìn hộ để nêu
rõ phép tắc ra oai và phạt lỗi. Ngày xưa Hi-Văn soạn kinh Dịch

(2)

, chép lời

hay đẹp, Trọng Ni luận đức hạnh, nói là có lỗi thì sửa được. Vương nên sửa
đức, nêu rõ nghĩa lớn, kính theo chớ biếng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.