TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 60

nhường chín nhận một, là như tước thưởng của nhà Hán không được ban
phong, là điều mà bọn Du xin không được nghe theo vậy. Xưa Tề, Lỗ được
phong, thu lấy miền đông, đất đai thu thuế có đến bốn trăm vạn nhà, nền to
móng rộng, để lấy đó mà lập công, cho nên lập công giúp đỡ, dựng công
phụ tá. Nay nước Ngụy dẫu có tiếng là mười quận, nhưng ít hơn thành
Khúc Phụ, tính về số hộ, không bằng một nửa, để làm phiên dậu cho nhà
vua, dựng cắm rào che, như vậy vẫn chưa đủ vậy. Vả lại nhà vua xét nhà
Tần mất vì cái họa không có người giúp đỡ, trách cái nạn nhiễu loạn của
ngày trước, chọn dùng trung hiền, đắp sửa nền móng, mong minh công
kính theo lệnh vua, chớ do dự làm trái”. Công mới nhận lệnh.

Ngụy lược chép thư tạ của Công rằng: “Thần chịu ơn dày của Tiên đế,

làm đến chức Lang, bản tính lười biếng nhưng mong vẹn toàn, không dám
mong ngồi ngôi cao, coi vẻ vang là thứ yếu. Gặp lúc Đổng Trác làm loạn,
lẽ ra nên liều chết vì nạn nước, cho nên dám nhận lệnh dẫn thân, đi đầu
lĩnh quân sĩ, bèn nắm được dịp may nghìn năm mới có, được sắp đặt quan
thuộc. Vào thời hai họ Viên sôi sục xâm hại, bệ hạ và thần cùng lo lắng,
ngưỡng về kinh sư, đánh chống giặc mạnh, thường sợ vua tôi sa vào miệng
hổ, thực là không tự nghĩ là giữ được đầu cổ. Cậy vào anh linh của tổ tiên,
bọn xấu bị diệt trừ, khiến cho kẻ bầy tôi hèn mọn được vang dang nơi ấy.
Bệ hạ ban thêm ân sủng, trao chức Thừa tướng, phong tước cấp lộc, nhiều
lớn trọng hậu. Ước muốn lúc bình sinh thực là không dám mong thế. Miệng
nói với lòng rằng được yêu thích là tự mình đợi bị phạt tội, chỉ muốn giữ
tước Liệt hầu, truyền cho con cháu mà thôi, như thế tự gửi gắm cho đời,
mãi không phải lo lắng. Không ngờ bệ hạ dãi bày ý tốt, phong đất ban
hưởng cho kẻ bầy tôi hèn kém này, đất sánh với Tề, Lỗ, lễ ngang hàng
phiên vương, nếu không phải tôi thần có công thì không được nhận lấy.
Thần tấu lên bệ hạ, không chịu nghe theo, mà bệ hạ lại gấp hạ chiếu đến,
thực là khiến cho thần cúi xuống ngẩng lên đều bị bức ép. Thần cúi tự xét
mình đã nắm vị đại thần, mà làm ngôi Vương nữa thì thần không nên nhận,
há dám tự ý? Ý của kẻ ngu này là từ chối, xin được giữ chức lúc đầu. Nay
phải nhận đất đai, sắp đặt làm phên dậu, thần không dám trái lệnh, truyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.