TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 664

cả kinh, bảo Duy rằng: “Binh sỹ kéo lại hẳn có ý muốn làm việc ác, làm
sao bây giờ?” Duy nói: “Chỉ còn cách đánh mà thôi.” Hội liền sai lấy binh
khí định giết hết các Nha môn Quận thú, mọi người ở trong cung lấy những
chốt lớn để chống giữ các cửa, quân binh ra sức phá cửa, không phá được.
Vụt chốc, quân ở ngoài cửa cung bắc thang trèo lên thành, có kẻ châm lửa
đốt cháy mấy nhà trong cung, bọn sâu kiến

(8)

bên trong náo loạn hết cả lên,

tên bắn ra xối xả như mưa rào, các Nha môn Quân thú đều phải dỡ mái leo
lên nóc nhà trốn ra ngoài, được binh tốt cứu thoát. Khương Duy dẫn Hội
cùng tả hữu xông pha đánh giết, tự tay giết được năm sáu người, quân sỹ
đánh nhau lộn bậy chém được Duy, rồi tranh nhau chạy đến giết Hội. Bấy
giờ Hội mới có bốn mươi tuổi, tướng sỹ đánh nhau loạn xạ chết mất mấy
trăm người.

Lúc trước, Ngải làm Thái uý, Hội làm Tư đồ, đều được cầm cờ tiết, đô

đốc chư quân như nhau, đều chưa được thụ phong mà đã chết. Anh trai Hội
là Dục, chết vào mùa Đông năm Cảnh Nguyên thứ tư, Hội thuỷ chung vẫn
chưa biết mà hỏi đến. Con trai của anh Hội là Ung, cũng chết theo cùng với
Hội, Hội lại nhận nuôi dưỡng mấy con nữa của anh mình là Nghị và Tuấn,
bởi Hội làm phản, nên bọn ấy bị bắt hạ ngục, đương nằm chờ bị mang ra
giết.

Tư mã Văn Vương dâng biểu lên Thiên tử, Thiên tử hạ chiếu rằng: “Tổ

phụ bọn Tuấn là Do có công to, nối nhau ba đời, ngôi vị cực cao đến chức
Thai ti

(9)

, giúp chúa lập nhiều công lao, hưởng lộc miếu đình. Cha là Dục,

đã trải các chức vụ trong ngoài, làm việc có tài năng dành được nhiều thành
tích. Xưa kia nước Sở trị tội Tử Văn, mà chẳng giết chết Đấu thị để có
người nối dõi. Nhà Tấn chép lại việc Thành Tuyên có lòng trung, nên còn
dùng Triệu thị về sau. Bọn Hội, Ung có tội, mà đem diệt hết dòng dõi Diêu,
Dục, ta rất lấy làm xót thương! Huynh đệ Tuấn riêng một người được tha
thứ, được giữ quan tước như cũ. Chỉ có Nghị và Ung phải chịu tội chết.

Có người nói: Dục từng mật bẩm với Tư mã Văn Vương, nói rằng Hội

cậy tài khó gánh được trách nhiệm lớn lao, chẳng nên chuyên dụng, vì thế
mới rộng lòng tha thứ cho Tuấn. Hán Tấn Xuân Thu chép rằng: Văn vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.