TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 143

Chính từ tạ không được đành đi. Chính quay về, cùng Tùng kể Tiên chủ
anh hùng thao lược, hai người bí mật mưu tính kế hoạch hiệp lực, muốn
cùng phụng sự (Tiên chủ), mà chưa có dịp. Sau Chương nghe tin Tào Công
muốn sai tướng đánh Trương Lỗ, trong lòng sợ hãi, nhân đó Tùng bèn
thuyết Chương nên nghênh đón Tiên chủ, khiến đi đánh Lỗ, Chương lại sai
Chính đi. Chính truyền ý chỉ xong, ngầm hiến kế cho Tiên chủ rằng: Tướng
quân là người anh tài, nên thừa cơ Lưu mục

(13)

nhu nhược (mà lấy Ích

Châu); Trương Tùng, cánh tay đắc lực của châu Ích, sẽ làm nội ứng bên
trong; sau đó nhờ cái giàu có của Ích Châu, cậy cái hiểm trở trời cho, nên
nghiệp lớn như trở bàn tay vậy. Tiên chủ tán đồng, theo sông về tây, hội
họp với Chương ở Phù huyện. (Tiên chủ) bắc tiến trấn ải Hà Manh, rồi
hoàn nam tấn công Chương.

Trịnh Độ khuyên Chương rằng:
Hoa dương quốc chí chép: Độ là người Quảng Hán, làm tòng sự ở châu.
Tả tướng quân

(14)

dẫn một đám quân cô độc tập kích ta, binh chẳng tới

vạn người, tướng sĩ chưa phục, lại chỉ trông vào thóc lúa ngoài đồng, chứ
không có lương thực. Chi bằng rời hết dân ở Ba Tây, Tử Đồng về tây Phù
Thủy, còn bao nhiêu kho lương đồng lúa đốt hết một lượt, giữ thành cao
hào sâu, lấy tĩnh mà cự địch. Bên kia tới khiêu chiến, ta chẳng ra, địch
chẳng trông cậy vào đâu được, chẳng quá trăm ngày tất phải rút chạy. Họ
chạy, ta bèn đuổi đánh, tất bắt được (Bị) thôi. Tiên chủ nghe được kế ấy, lo
lắng không yên, bèn hỏi Chính. Chính nói: (Chương) không dùng đâu,
chẳng nên lo vậy

(15)

. Quả nhiên như lời Chính nói, Chương bảo với quần

thần rằng: Ta chỉ nghe cự địch để an dân, chứ chưa nghe phiền dân để tránh
địch vậy. Rồi bãi quan của Độ, không dùng kế ấy.

Đến lúc quân vây Lạc thành, Chính thư cho Chương trước, viết rằng:

Chính vốn buông thả vô thuật, mà nay minh hảo giữa hai nước đã tổn hại,
sợ quần thần không rõ đầu đuôi, tất đều quy tội cho tôi, khiến tôi hổ thẹn
tới chết, còn làm nhục tới ngài, bởi vậy đành bỏ thân ở ngoài, chứ không
dám trái lệnh. Lại sợ ngài nghe thấy những lời dơ bẩn, chẳng dám kính thư
vấn an, lòng hoài niệm cái tình tiếp đãi khi xưa, mà chỉ dám trông xa nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.