TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 353

độc, bóng treo vào hình. Hơn nữa (tổ mẫu thần) vốn xác xơ sớm đeo bệnh
tật, luôn ở trên giường, lệ thuộc vào thuốc thang, chưa từng tách rời trừ bỏ
được. Kíp đến khi thờ phụng thánh triều, tắm gội giáo hoá sáng trong, trước
có Thái Thú của thần xem xét mở đường cho thần lên chức Hiếu Liêm, sau
có Thứ Sử bản châu tiến cử cho thần giữ chức Tú Tài. Thần vì không có
người chăm nuôi (tổ mẫu) đã tạ từ không dám nhận. Chiếu thư đặc cách
ban xuống, trao cho thần chức Lang Trung, lại nhờ quốc ân, phong thần
làm (Thái Tử) Tẩy Mã, không chê là hèn mọn bần tiện cho thần đảm đương
hầu hạ Đông Cung. Nếu không có thần thì lấy đầu người lo công việc ở địa
phương về hồi báo. Thần đã soạn biểu văn, tạ không nhận chức. Nhưng
chiếu thư uy nghiêm, cật vấn thần lười biếng vô lễ. Quan lại ở quận huyện
cũng bức hiếp ép buộc, dục thần sớm lên đường. Ti sở địa phương đến tận
cửa, nóng nảy như lửa cháy. Thần những muốn tuấn chiếu ruổi rong (tới
Kinh Sư) thì bệnh (của tổ mẫu) hôm ấy liền trở nặng. Thần đành cẩu thả
thuận theo tư tình, kêu xin thỉnh cầu cho được không theo lời hứa. Việc tiến
thoái của thần thật là khốn khó vậy. Cúi nghĩ rằng thánh triều ta lấy đức
hiếu mà trị thiên hạ, phàm người già lão đều được đội ơn trên thương xót
đến, huống chi thần cô đơn khổ sở, tình cảnh càng thêm đặc biệt. Vả chăng,
thần chỉ là kẻ sĩ kém cỏi của giả triều

(22)

, trải qua một chức quan nhỏ, trên

đường hoạn lộ chẳng giữ được danh tiết. Nay chỉ như một kẻ vong quốc
tầm thường, nhỏ bé đến thấp hèn, mông ơn đột nhiên cất nhắc đề bạt, được
ưu ái mà lo sợ, rất đỗi bàng hoàng, há còn quanh co mà mong ngóng điều
gì khác? Chỉ có điều ngày dài mà vầng dương đã chiếu chốn non tây, (tổ
mẫu thần) hơi thở trầm trầm, mệnh người nhỏ nhoi ngắn ngủi, sớm chẳng
lo được đến chiều. Thần không có tổ mẫu sao có được ngày hôm nay. Tổ
mẫu vắng thần, tất cũng chẳng còn gì trong những tháng năm sau cuối. Bà
cháu hai người số phận găn kết vào nhau, vì thế chút chút chẳng dám bỏ đi
xa. Thần năm nay bốn mươi bốn tuổi, tổ mẫu già nua tuổi đã chín mươi
sáu. Thế là ngày tháng để thần tận hết lòng trung với bệ hạ còn dài mà thời
gian để thần báo ơn dưỡng dục chẳng còn bao lâu nữa. Chim quạ tư tình

(23)

,

thần xin được bệ hạ khoan thứ mà săn sóc tổ mẫu cho trọn vẹn. Nỗi đắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.