TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 154

“Tại sao lại chọn tôi? So với ba người họ, tôi không có tư cách gì cả. Tôi

không có tài năng, không có kinh nghiệm, chưa từng gặp chiến tranh, lại
càng chưa bao giờ lãnh đạo nhà nước; tôi cũng không phải nhà khoa học có
thành tựu gì, chỉ là một gã giảng viên đại học kiếm bữa cơm qua ngày bằng
mấy bài luận văn nát chắp vá chỗ này chỗ khác mà thôi; tôi là loại người
hôm nay có rượu hôm nay say, bản thân còn chẳng muốn có con, tôi quan
tâm đến bảo tồn văn minh nhân loại làm cái quái gì… tại sao lại chọn tôi?”
Trong lúc nói, La Tập bắt đầu đưa hai tay ôm chặt đầu, nói tới cuối cùng,
anh lại nhảy dựng lên khỏi ghế xô pha.

Nụ cười trên gương mặt bà Say đã biến mất. “Tiến sĩ La Tập, nói một

câu thực lòng, chúng tôi cũng không tài nào hiểu nổi, chính vì lý do này,
trong những Người Diện Bích, lượng tài nguyên mà anh có thể điều động là
ít nhất. Lựa chọn anh, quả thực là một sự mạo hiểm lớn nhất trong lịch sử.”

“Nhưng việc chọn tôi dù sao cũng có nguyên nhân!”

“Đúng thế, chỉ là nguyên nhân gián tiếp, không ai biết RƯNG nguyên

nhân thực sự là gì, tôi đã nói rồi, anh phải tự mình tìm ra nó.”

“Thế nguyên nhân gián tiếp đó là gì?!”

“Xin lỗi, tôi không có quyền hạn nói cho anh biết. Nhưng tôi tin rằng,

đến thời điểm thích hợp anh sẽ biết thôi.”

La Tập cảm thấy họ đã nói hết những gì có thể nói với nhau rồi, bèn

quay người đi ra ngoài. Lúc ra đến cửa văn phòng, anh mới nhớ ra là chưa
chào tạm biệt, bèn dừng chân, xoay người lại, giống như lần trước ở trong
hội trường, bà Say khẽ gật đầu mỉm cười với anh, chỉ khác ở chỗ, lần này
anh đã hiểu được hàm nghĩa của nụ cười ấy.

Bà Say nói: “Rất vui được gặp lại anh hôm nay, nhưng sau này, công

việc của anh sẽ tiến hành trong khuôn khổ của Hội đồng phòng ngự toàn
cầu, trực tiếp chịu trách nhiệm trước chủ tịch luân phiên của PDC.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.