TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 35

Trương Viện Triều nghe thấy ngoài phòng khách có người không gõ cửa

đã xộc thẳng vào, gào toáng lên “Lão Trương”, “Lão Trương”. Thực ra, từ
lúc nãy khi nghe thấy tiếng bước chân thình thịch như búa tạ trên cầu thang
là ông ta đã biết ai rồi.

Người mới đến là Miêu Phúc Toàn, một hàng xóm khác ở cùng tầng nhà.

Ông ta là trùm than đá ở Sơn Tây, có đến mấy cái mỏ khai thác ở bên đó.
Miêu Phúc Toàn kém Trương Viện Triều mấy tuổi, ở Bắc Kinh, ông ta còn
có nhà khác to hơn chỗ này, đây chỉ là chỗ dành cho một cô nàng người Tứ
Xuyên trạc tuổi con gái ông ta được ông ta bao nuôi. Lúc mới dọn đến, hai
nhà họ Trương và họ Dương đều không quan tâm đến Miêu Phúc Toàn,
chẳng những vậy còn cãi nhau một trận vì ông ta để đồ đạc bừa bãi ngoài
hành lang, nhưng về sau phát hiện ra lão Miêu này tuy tính tinh thô lỗ song
con người cũng không đến nỗi nào, rất nhiệt tình với người khác, lại còn
nhờ quan hệ với công ty quản lý giúp hai nhà bọn họ dàn xếp được vài
chuyện phiền phức, từ đấy, quan hệ của ba nhà dần trở nên hòa thuận. Miêu
Phúc Toàn tuy đã giao hết việc làm ăn cho con trai nhưng vẫn rất bận rộn,
thời gian ở cái “nhà” này không nhiều, thường ngày trong căn hộ ba buồng
ấy chỉ có mỗi cô nàng gái bao người Tứ Xuyên kia.

“Lão Miêu hả, cả tháng không gặp ông rồi, dạo này phát tài ở đâu thế?”

Dương Tấn Văn hỏi.

Miêu Phúc Toàn vớ bừa một cái cốc, hứng nửa cốc ở cây nước uống ừng

ực, đoạn chùi mép đáp: “Có chuyện phiền phức ở mỏ khai thác, về xử lý
một phen. Phát tài cái của nợ gì chứ. Giờ coi như thời kỳ chiến tranh rồi,
chính phủ làm cái gì cũng rất nghiêm ngặt, mấy trò vè hồi trước của tôi đều
không tiện giở ra, mấy cái mỏ này chẳng khai thác được lâu nữa đâu.”

“Những tháng ngày khổ sở sắp đến rồi.” Lão Dương nói, mắt vẫn không

rời khỏi trận bóng trên ti vi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.