TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 354

Ngân Hà, chẳng từ đâu đến mà cũng sẽ chẳng đi đâu, chỉ cứ thế mà tồn tại.
Anh ta thích cảm giác này.

Anh ta thậm chí còn thầm nghĩ, linh hồn cha ở trên trời có thể cũng cảm

giác như vậy.

Lúc này, Mặt trời đã bắt đầu chạm vào rìa Trái đất.

Chương Bắc Hải giơ tay lên, găng tay của bộ đồ phi hành gia có kính

ngắm. Anh ta dùng làm ống nhòm quan sát một lối ra của trạm vũ trụ
Hoàng Hà cách đó hơn mười ki lô mét, trông thấy trên bức vách to bằng
kim loại hình vòng cung ấy, cánh cửa hình tròn vẫn đang khép chặt.

Anh ta ngoảnh đầu nhìn Mặt trời, vầng dương đã chìm xuống một nửa,

trở thành chiếc nhẫn tỏa ánh sáng rực rỡ bao quanh Trái đất.

Lại dùng kính ngắm quan sát trạm Hoàng Hà, Chương Bắc Hải thấy đèn

báo hiệu bên cạnh lối ra đã chuyển từ màu đỏ sang màu xanh, chứng tỏ
không khí đã được rút ra khỏi khoang điều áp phía sau nó. Liền ngay sau
đó, cửa trượt mở, một nhóm người mặc trang phục phi hành gia màu trắng
lần lượt nối đuôi nhau bước ra, có tầm ba mươi người. Tất cả họ đều bay ra
ngoài, cái bóng hắt lên vách tường bên ngoài trạm vũ trụ Hoàng Hà mỗi lúc
một lớn. Họ cần bay ra xa một khoảng nhất định mới có thể chụp được toàn
bộ trạm vũ trụ làm cảnh nền. Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người đều giảm
tốc và dừng lại, bắt đầu xếp thành hàng trong môi trường không trọng
lượng theo sự chỉ huy của nhiếp ảnh gia.

Lúc này, Mặt trời đã lặn xuống được hai phần ba, phần còn lại thoạt

trông như thể một vật phát quang khảm trên Trái đất, mặt biển dưới ánh tà
dương tựa như một tấm gương trơn nhẵn, một nửa xanh thẳm một nửa đỏ
cam, còn tầng mây chìm trong ánh hoàng hôn kia lại như một mảng lông vũ
màu hồng phấn che phủ trên bề mặt tấm gương khổng lồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.