TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 362

đáy lòng Thường Vĩ Tư, có lúc ông thậm chí còn cảm thấy hơi đố kỵ khi
nghĩ đến nó. Một quân nhân có niềm tin chiến thắng là một quân nhân may
mắn, trong cuộc chiến tranh tối hậu này, người may mắn như thế đã ít lại
càng thêm ít. Thân hình cao lớn thẳng tắp của Chương Bắc Hải đã biến mất
trong cửa khoang máy bay, Thường Vĩ Tư buộc phải thừa nhận, đến cuối
cùng, ông cũng không thể hoàn toàn hiểu được anh ta.

Máy bay đã cất cánh, chở theo những con người có cơ hội nhìn thấy kết

cục cuối cùng của nhân loại, biến mất sau làn mây mỏng mảnh trắng nhợt
nhạt. Đó là một ngày đông se sắt, Mặt trời nấp sau tầng mây mỏng tựa như
một lớp vải sa màu xám, phát ra những tia sáng trắng yếu ớt, gió lạnh tràn
qua sân bay trống trải, cái lạnh khiến bầu không khí tựa như một khối thủy
tinh đông cứng. Cảnh tượng này khiến người ta không khỏi nghi ngờ, liệu
mùa xuân có còn trở lại nữa hay không? Thường Vĩ Tư khép chặt cổ áo
khoác quân phục. Hôm nay là sinh nhật lần thứ năm mươi tư của ông. Giữa
cơn gió đông thê lương này, ông đồng thời nhìn thấy cả kết thúc của mình
lẫn của loài người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.