TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 392

là đại tá. Đây là quân hàm cao nhất mà không gian quân của các nước cho
phép sử dụng Dấu ấn tư tưởng.

Đêm khuya hôm đó, trước tấm Bia Niềm tin, dưới ánh trăng, Hines nói

với Yamasuki Keiko: “Em yêu, chúng ta cần phải đi rồi.”

“Đến tương lai sao?”

“Đúng thế, xét về nghiên cứu tư duy, chúng ta làm không tốt hơn những

nhà khoa học khác, những gì cần phải làm, chúng ta đều đã làm rồi, bánh
xe lịch sử đã được chúng ta đẩy chạy, chúng ta hãy đến tương lai chờ đợi
lịch sử đi thôi.”

“Chúng ta sẽ đi bao xa?”

“Xa lắm, Keiko, xa lắm. Chúng ta sẽ đến niên đại mà thiết bị thăm dò

của người Tam Thể đến Hệ Mặt trời.”

“Trước lúc ấy, chúng ta trở về ngôi nhà nhỏ ở Kyoto ở một thời gian nhé,

thời đại này dẫu sao cũng sắp vĩnh viễn trôi qua mất rồi.”

“Tất nhiên rồi, em yêu, anh cũng rất nhớ nơi ấy.”

Nửa năm sau, Yamasuki Keiko sắp chìm vào giấc ngủ đông thấy mình bị
bao trùm trong cái lạnh càng lúc càng sâu, giống hệt như khoảnh khắc
mười mấy năm trước La Tập rơi xuống hồ nước đóng băng, cái lạnh làm
đông cứng và lọc đi những thứ rối rắm và ồn ã khỏi ý thức bà, khiến cho
đầu mối mà bà đang tập trung suy nghĩ kia nổi bật lên giữa bóng tối tĩnh
lặng, những mạch suy tư trước đây vẫn còn mơ hồ mờ mịt nay bỗng trở nên
rõ nét khác thường, tựa như bầu trời giữa mùa đông lạnh giá.

Yamasuki Keiko muốn hô hoán kêu ngừng quá trình ngủ đông, nhưng đã

quá muộn, nhiệt độ siêu thấp đã thấm vào cơ thể bà, bà không còn khả năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.