TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 4

MỞ ĐẦU

K

iến Nâu đã quên nơi này từng là nhà nó. Khoảng thời gian đó, đối với

mặt đất trong ánh chiều tà và những ngôi sao vừa mọc kia ngắn đến mức có
thể bỏ qua không tính, nhưng với nó, lại dài đằng đẵng.

Vào cái ngày đã bị lãng quên ấy, thế giới của nó hoàn toàn đảo lộn. Bùn

đất bay đi, một cái khe vừa sâu vừa rộng xuất hiện, sau đó bùn đất lại âm
ầm bay ngược trở về, khe sâu biến mất, ở tận cùng cái khe ban đầu ấy xuất
hiện một ngọn núi lẻ loi màu đen. Kỳ thực, trên vùng đất mênh mông này,
đây là chuyện thường xuyên xảy ra, bùn đất bay đi rồi bay về, khe sâu xuất
hiện rồi biến mất, sau đó là một ngọn núi mọc lên, dường như để đánh dấu
mỗi lần biến cố xảy ra. Kiến Nâu và mấy trăm đồng loại đưa theo Kiến
Chúa may mắn sống sót đi một quãng đường về phía Mặt trời lặn, xây dựng
nên đế quốc mới.

Lần này, Kiến Nâu về vùng đất cũ chỉ là tình cờ đi ngang qua trên đường

kiếm thức ăn mà thôi. Nó đi tới dưới chân ngọn núi, dùng sợi râu xúc giác
chạm vào thứ cao chọc trời ấy, phát hiện ra bề mặt ngọn núi tuy cứng và
trơn tuột nhưng có thể bò lên được, nó bèn bò lên phía trên. Nó chẳng có
mục đích gì cả, chỉ là một lần nhiễu động ngẫu nhiên của mạng lưới thần
kinh thô sơ nhỏ bé kia gây ra. Nhiễu động có thể hiện ra ở bất cứ đâu, ở
mỗi nhành cỏ trên mặt đất và mỗi giọt sương trên lá cỏ, mỗi áng mây trên
bầu trời và mỗi ngôi sao phía sau áng mây ấy… Mọi nhiễu động đều không
có mục đích, song khi một lượng lớn những nhiễu động vô mục đích tập
trung lại, mục đích liền xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.