TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 456

Cường đang mặc đúng là giống hệt như chiếc gã mặc trong lần cuối cùng
anh gặp.

“Đồ đạc của tôi bị mất đi một ít trong thời Đại Suy Sụp, nhưng bộ đồ ấy

thì người ta giữ lại được thật, song không mặc được nữa rồi. Đồ đạc thời đó
của cậu cũng giữ lại được một ít đấy, đợi sắp xếp xong xuôi rồi đi lấy. Tôi
bảo chứ, cậu xem mấy thứ đó thành ra thế nào thì sẽ biết gần hai trăm năm
không phải là khoảng thời gian ngắn ngủi gì đâu.” Sử Cường vừa nói, vừa
ấn vào chỗ nào đó trên áo khoác, cả bộ đồ liền chuyển thành màu trắng, thì
ra cảm giác như làm bằng da thuộc ấy chỉ là hình ảnh hiển thị. “Tôi thích
giống như hồi trước.”

“Bộ này của tôi cũng thế hả, còn có thể hiển thị ra hình ảnh giống như

bọn họ nữa à?” La Tập nhìn bộ quần áo trên người mình thắc mắc.

“Được, phải mất công cài đặt cái gì ấy. Chúng ta đi thôi.”

La Tập và Sử Cường đi thang máy trong thân cây xuống thẳng tầng dưới

cùng, băng qua đại sảnh rộng mênh mông của “cái cây” này, bước chân vào
thế giới mới ngoài kia.

Khi tay đặc phái viên tắt màn hình toàn ký của Hội nghị lắng nghe ý kiến
về kế hoạch Diện Bích đi, hội nghị vẫn chưa kết thúc. Kỳ thực, lúc đó La
Tập đã để ý thấy khi vị chủ tịch tuyên bố buổi hội nghị kết thúc, đột nhiên
có một giọng nói vang lên, một giọng nữ. Anh không nghe rõ người đó nói
gì, nhưng tất cả mọi người trong hội trường đều nhìn về một hướng. Lúc
này, Jonathan đã tắt màn hình, chắc chắn ông ta cũng đã chú ý đến sự việc
ấy. Có điều, khi vị chủ tịch tuyên bố hội nghị kết thúc, La Tập đã không
còn thân phận Người Diện Bích mà trở thành công dân bình thường, cho dù
hội nghị có tiếp diễn, anh cũng không còn tư cách để tham gia nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.