TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 411

gấp mấy lần, nhưng không hề có tiếng cầu nguyện hay hò hét như trước,

tất cả đều chìm trong tĩnh lặng, tựa như đang chờ đợi điều gì đó.

Trước cửa biệt thự, Tomoko lại nói những lời chào mừng hệt như hai

lần trước.

Lần này, buổi trà đạo diễn ra trong im lặng, bọn họ đều hiểu rõ, những

gì hai thế giới cần nói thì đều đã nói rồi.

Trình Tâm và La Tập đều cảm nhận được rõ rệt sự tồn tại của biển

người phía dưới. Biển người im lặng trên mặt đất tựa như tấm thảm hút
âm khổng lồ, khiến bầu không khí tĩnh lặng trong phòng uống trà lại càng
thêm tĩnh, gây ra cảm giác đè nén, tựa hồ mây trắng ngoài cửa sổ cũng
nặng nề hơn, song động tác của Tomoko vẫn cứ nhẹ nhàng uyển chuyển
như thế, các món trà cụ bằng sứ mỏng chạm nhau không phát ra chút âm
thanh nào. Dường như, cô ta đang bằng sự nhẹ nhàng phóng khoáng này
đối nghịch lại thời gian và không gian nặng nề xung quanh. Hơn một tiếng

đã trôi qua, nhưng cả Trình Tâm và La Tập đều không cảm thấy thời gian
quá dài.

Tomoko dùng hai tay nâng chén trà đã pha xong đưa cho La Tập: “Tôi

phải đi rồi, mong hai vị hãy giữ gìn.” Kế đó, cô ta lại đưa chén trà cho
Trình Tâm: “Vũ trụ rất rộng lớn, sự sống còn lớn hơn, có lẽ sau này chúng
ta vẫn còn có duyên gặp lại.”

Trong bầu không khí tĩnh lặng đó, Trình Tâm nhấp một ngụm nhỏ trà

xanh, nhắm mắt lại thưởng thức hương vị, cảm giác thanh mát, đăng đắng
thấm vào tận tim phổi, như thể uống vào một dòng ánh sao mát rượi. Họ
uống trà rất chậm rãi, nhưng rốt cuộc cũng uống hết. Trình Tâm và La Tập
đứng lên nói lời cáo biệt cuối cùng, lần này Tomoko tiến họ đi rất xa, men

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.