TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 815

“Thành phần khí quyển: ôxy 35%, nitơ 63%, CO

2

2%, còn một lượng

nhỏ khí trơ, thở được, nhưng áp suất khí quyển bằng 0,53 áp suất tiêu

chuẩn trên Trái đất, lúc ra ngoài chớ nên vận động mạnh.” AI trên phi
thuyền nói.

“Sinh vật đứng gần phi thuyền kia là gì?” AA hỏi.

“Con người bình thường.” AI trả lời ngắn gọn.

Trình Tâm và AA đứng dậy ra khỏi phi thuyền, họ vẫn chưa thích ứng

hoàn toàn với trọng lực, bước đi hơi loạng choạng. Ra khỏi cửa khoang,
hai người đều thở rất thoải mái, không có cảm giác không khí loãng. Một

cơn gió thổi ập vào mặt, rất lạnh, nhưng không buốt giá, trong gió còn có
mùi của cỏ xanh, khiến họ chỉ thấy nhẹ nhàng khoan khoái. Tầm nhìn đột

nhiên mở rộng sáng sủa, mặt đất và núi non trắng xanh xen lẫn, bầu trời
màu vàng nhạt và mặt trời màu đỏ, mọi thứ giống như một tấm ảnh màu

chụp Trái đất giả, ngoài màu sắc thay đổi, mọi thứ đều giống hệt. Ví như
những ngọn cỏ trên mặt đất kia, ngoài màu xanh lam, hình dạng không

khác nhiều so với cỏ trên Trái đất. Người kia đã đến bên dưới thang.

“Đợi chút, thang này dốc quá, tôi đỡ các cô xuống nhé.” Người đàn

ông vừa nói, vừa nhanh nhẹn bước lên bậc thang, trước tiên đỡ Trình Tâm

đi xuống, “Các cô lẽ ra nên nghỉ ngơi thêm một lúc rồi hẵng ra, ở đây
chẳng có việc gì gấp gáp cả.” Trình Tâm nghe ra được, anh ta có khẩu âm

đặc trưng của kỷ nguyên Đe dọa.

Trình Tâm có cảm giác bàn tay anh ta vừa ấm áp vừa mạnh mẽ, thân

thể vững vàng ấy cũng giúp cô che chắn gió lạnh. Đối diện với người đàn

ông đầu tiên gặp được ở nơi xa xôi cách Hệ Mặt trời đến hơn hai trăm năm
ánh sáng này, cô chợt dâng lên ham muốn bổ nhào vào lòng anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.