TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 70

thêm tội nghiệp. Thấy Thanh Thanh trở lại, nàng vội nói lời cảm tạ: “Thanh
Thanh cô nương, đa tạ ngài…”

“Đa tạ gì chứ!” Thanh Thanh phất tay không để ý, “Vừa rồi ai cho

ngươi ra ngoài?”

Đàm Xuyên miễn cưỡng cười cười: “Tiểu nhân mắc tiểu, sắp ra đến

nơi rồi… Ngài mở lòng từ bi, cho phép tiểu nhân trước đi vệ sinh…”

“Đi đi, đi đi!” Thanh Thanh thấy bộ dạng nàng vừa khó coi vừa thảm

thương, không khỏi nhíu mày, “Đi đi đừng trở lại đây! Thay một bộ quần
áo khô đi! Nếu không thật đúng là đòi mạng người.”

Đàm Xuyên lúc này thật lòng thật dạ nói tạ ơn, chạy một mạch về nơi

ở của mình, đợi đến khi lau khô tóc, thay một chiếc áo bông ấm áp, đã lạnh
tím môi, cả người run lẩy bẩy.

Nàng đóng cửa sổ, ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu điều hòa hơi

thở, qua hai tuần trà, sắc mặt mới dần dần hồng hào. Huyền Châu lần này
xử phạt tính ra là quá nhẹ, còn nhớ trước kia Huyền Châu mang tới một tỳ
nữ, đã theo nàng ta bốn năm năm, chỉ vì nhiều lời nói vài câu với Tả Tử
Thần, cười đùa một chút, lát sau liền bị nàng ta ra lệnh vả miệng, nguyên cả
hàm răng đều mất sạch.

Lúc Tả Tử Thần biết được chuyện này đã vô cùng tức giận, mẳng

thẳng vào mặt nàng ta: Tâm địa ác độc! Xem mạng người như cỏ rác!
Mắng cho Huyền Châu khóc bù lu bù loa, lại đem thi thể của tỳ nữ bị đánh
chết kia đào lên, sai người hung hăng quất roi một phen, mới thấy thoải mái
trong lòng. Đối với thể loại cố chấp như nàng ta Tả Tử Thần cũng hết cách,
mắng nàng ta, lạnh nhạt với nàng ta, chỉ càng làm nàng ta thêm điên cuồng.

Không hiểu sao, Đàm Xuyên nghĩ tới việc Tả Tử Thần cuối cùng vẫn

bị Huyền Châu quấn quít không tha, trong lòng lại có chút khoan khoái.
Hắn cứ cả đời sống chung với một kẻ điên đi, hai người xứng đôi lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.