TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1006

Mặt hồ bên dưới trong veo, nhưng lại không có đảo Thượng Viện

trong tưởng tượng của Vương Bảo Nhạc, mà là mười hòn đảo nhỏ lơ lửng
giữa mây trời bao la!

Từng hòn đảo đều có diện tích sánh ngang với đảo Hạ Viện, nếu chỉ

như thế thì có lẽ còn không khiến người ta rung động quá nhiều, lý do bọn
họ rung động chính là mười hòn đảo nhỏ này lại giống như mười ngọn núi
lớn lộn ngược lơ lửng giữa không trung hơn!

Mỗi ngọn lơ lửng trên trời đều có vô số đỉnh núi nhấp nhô, có thể nhìn

thấy ẩn sau mây mù còn có vô số tòa lầu các kiến trúc, có kỳ hoa dị thảo
tràn ngập mười ngọn núi này, thậm chí còn có vô số hương thơm ngan ngát
lan tỏa ra xung quanh.

Dưới mười ngọn núi lơ lửng này có vô số dây theo, những dây leo này

có sợi thô sợi mảnh, chiều dài vô cùng kinh người, nối tiếp với nhau, nối
liền mười ngọn núi này lại. Cũng có vô số dây leo rũ thẳng xuống hồ Thanh
Mộc bên dưới, vô cùng tươi tốt...

Đây chính là đảo Thượng Viện hoàn toàn khác hẳn với đảo Hạ Viện

của đạo viện Phiêu Miểu!

Mây mù xung quanh chính là trận pháp che giấu tất cả, cách ly nó ra.

Thậm chí ở mức độ nào đó còn giống như nén không gian vậy, bên ngoài
nhìn vào thì tưởng nơi này khá nhỏ, nhưng thực ra nơi này lớn hơn hồ
Thanh Mộc rất nhiều.

Tất cả khiến cho những người vừa bước vào đều rúng động dữ dội,

Vương Bảo Nhạc cũng mở to hai mắt, trong lòng dậy sóng, thật sự là đảo
Thượng Viện này đã vượt xa tưởng tượng của hắn.

Chưởng viện đi ở phía trước cũng mỉm cười, không hề bất ngờ trước

phản ứng kinh ngạc của mọi người. Ông ho nhẹ một tiếng, âm thanh rơi
vào trong tai các học sinh lại tựa như sấm rền, khiến bọn họ yên tĩnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.