TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1104

nhìn về phía Trần Phỉ thì trong mắt mang theo tức giận.

Trần Phỉ cũng nhìn thấy ánh mắt của Chu Tiểu Nhã, nhưng mặt vẫn

tỉnh bơ, không hề có chút gợn sóng nào, như thể theo như cô ta thấy thì
mình không hề làm sai gì hết, nếu như đó đã không phải do chính Chu Tiểu
Nhã sáng tạo ra thì mình giao nộp lên tông môn cũng là cơ duyên tạo hóa
của mình.

- Muốn trách thì tự trách bản thân cô không giữ kỹ, liên quan gì đến

ta!

Trần Phỉ nhếch mép cười khẩy, trong mắt ánh lên vẻ tự tin, không

thèm để ý tới Chu Tiểu Nhã, chỉ chuyên tâm luyện đan.

Dường như có thể cảm nhận được suy nghĩ của Trần Phỉ nên trong

lòng Chu Tiểu Nhã dâng lên nỗi ấm ức, nhưng biết rõ mình không thể phân
tâm cho nên hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm vào lò đan, thời gian trôi qua,
đan dược của cả hai đã sắp sửa đến lúc mở lò kết thúc.

Thậm chí chưởng viện và lão giả của Đan Đạo các bên cạnh ông cũng

tự nghiêm túc theo dõi, đúng lúc này... Thần sắc của Chu Tiểu Nhã có phần
xoắn xuýt chần chừ, nhưng vẫn giơ tay phải lên, khi chưa đến lúc mở lò thì
cô lại mở lò đan ra, trong tiếng kinh hô xen lẫn giật mình của những người
xung quanh, Chu Tiểu Nhã hất tay phải, nhanh chóng lấy ra một thứ ném
vào trong lò đan.

Chuyện này lập tức khiến cho mọi người xung quanh giật mình, Trần

Phỉ lại càng kinh ngạc hơn, nhưng cô ta không kịp nghĩ nhiều, theo lửa từ
lò đan tắt đi, lò đan rung mạnh một cái, một cỗ dược hương toa ra từ bên
trong lò đan.

Nhìn lại thì có rất nhiều khí trắng nhanh chóng tỏa ra từ những lỗ nhỏ

xung quanh lò đan, dược hương lại càng nồng hơn, lan ra khắp nơi, sau khi
mọi người xung quanh ngửi thấy thì đều giật mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.