TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1132

Lão Lưu cũng đổ mồ hôi lạnh thay Vương Bảo Nhạc, nhưng chuyện

này hắn không chen lời, lúc này chỉ có thể lo lắng suông. Lúc mọi người
đang nhao nhao nghị luận, Vương Bảo Nhạc cúi đầu nhìn tên binh đồ họ
Tôn dưới chân.

- Bây giờ có thể để ta nói chuyện rồi chứ.

- Tiểu tử, ngươi không cần nói nữa, ngươi bạo gan lắm. Có điều ta rất

muốn biết, lát nữa người của bộ viện quản chúng ta đến, ngươi còn bạo gan
thế nữa không!

Binh đồ họ Tôn lau máu trên khóe miệng, chật vật nằm trên mặt đất,

vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Vương Bảo Nhạc. Hắn cười lạnh, lúc này
đám học sinh Bộ viện quản xung quanh đã sớm mở truyền âm liên lạc với
bộ viện quản rồi.

Sau đó từng ánh mắt nhìn Vương Bảo Nhạc đều mang ác ý và lãnh ý,

như thể đã tưởng tượng ra cảnh cao thủ của bộ viện quản đến, sắc mặt tên
mập này sẽ đại biến, hối hận vì đã xuất thủ.

Nhất là thanh niên mặt dài, hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương

Bảo Nhạc, ánh mắt vô cùng độc ác.

Vương Bảo Nhạc nhướng mày, cũng mở truyền âm, tên họ Tôn nhìn

thấy lập tức cười lạnh.

- Tìm người xin giúp à? Tiểu tử, việc hôm nay ngươi tìm ai cũng vô

dụng thôi. Nếu không xử lý được ngươi, họ tên ta sẽ đọc ngược lại!

- Muốn xử lý ta à?

Ánh mắt Vương Bảo Nhạc càng lạnh lùng, hắn mở truyền âm liên lạc

với đại đội trưởng dẫn đường dưới trướng Trần Vũ Đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.