TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1369

- Cô ta tên là Chu Lộ, cô ấy không định lột đồ ta, có điều... Từng bị ta

đạp mông một cái, ta nhớ lúc đó cô ấy mặc đồ bó sát người, nhưng bị ta
đạp một cái thành ra mông bên to bên nhỏ, vốn là một quả đào đều đặn, sau
lại bị đá thành hồ lô...

Lời kể của Vương Bảo Nhạc rất tượng hình, cũng dễ hình dung, trong

đầu ba người Trần Vũ Đồng nhanh chóng xuất hiện cảnh tượng tương ứng.
Chu Bằng Hải và Tôn Phương thật sự phục Vương Bảo Nhạc luôn, bản lĩnh
trêu gái của hắn đã lên tới trình độ mà họ không thể so bì.

Trần Vũ Đồng cười khổ, cuối cùng vỗ vai Vương Bảo Nhạc nói lời

thấm thía.

- Bảo Nhạc sư đệ, con gái đều rất phiền phức, ta khuyên ngươi... Sau

này nên bớt trêu chọc bọn họ đi, thật sự là phiền lắm luôn đấy, đây cũng là
kinh nghiệm ta đúc kết ra được, sau này ngươi nên học theo ta này.

Nghe lời tuyên ngôn đầy kinh nghiệm của Trần Vũ Đồng, Vương Bảo

Nhạc cứ cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng hắn chưa kịp nghĩ ra cái gì thì khí
cầu của bọn họ đã đến cứ điểm nhỏ được chỉ định.

Cứ điểm này được xây trên một đỉnh núi, nhìn từ xa thì cứ điểm độc

một màu đen, tựa như một nửa vòng tròn khổng lồ bằng kim loại, cao
chừng mấy trăm trượng, dài hơn ngàn trượng, mặt hướng về phía khu vực
nguyên thủy có hình cung, bên trên chia ra hơn trăm nhánh, mỗi cái đều có
đài cao hình tròn, bộ dạng tổng thể trông giống như một cái thìa.

Mà trên đài cao hình tròn của mỗi nhánh đều có một pho hỏa thần

pháo cao chừng mười trượng, ngoài ra trên mỗi cái đài cao đều có không ít
chiến sĩ đóng quân, số lượng ước chừng một ngàn người.

Những chiến sĩ này có người phụ trách bảo trì hỏa thần pháo, có người

phụ trách giết chóc lúc thú triều tới, ngăn cản hung thú xông vào phá hỏng
hỏa thần pháo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.