TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 283

Toàn thân của bọn họ ướt đẫm mồ hôi, tức giận nhìn về phía Vương

Bảo Nhạc với vẻ mặt hung tợn.

- Vương Bảo Nhạc, lần này ngươi chắc chắn sẽ bị đuổi!

- Vương Bảo Nhạc, ta đã bẩm báo với học thủ, ngươi gây chuyện lớn

rồi!

Lúc bọn họ nằm đây kêu gào thì trong một khu vực có linh khí nồng

đậm trên đỉnh hệ Pháp Binh, lúc này có một thanh niên mặc áo học thủ màu
tím ngồi ở bên trong một tòa động phủ còn hoành tráng hơn cả Vương Bảo
Nhạc, người này có tướng mạo tầm thường, mặt còn có vết rỗ, đang cúi mắt
nhìn một viên linh thạch, chăm chú khác đường văn ở trên đó.

Nhìn bộ dạng của hắn giống như không thể phân tâm, nhưng đúng lúc

này nhẫn truyền âm của hắn lại run lên một cái làm ảnh hưởng đến hắn, thế
là đường văn bị lệch, bùm một tiếng, linh thạch vỡ vụn biến thành tro bụi.

- Đáng chết!

Thanh niên ngẩng phắt đầu dậy, trong mắt có vẻ bực dọc, hắn chính là

học thủ Khương Lâm của linh thạch học đường, mà cái nhẫn truyền âm này
của hắn chính là loại đặc biệt của bộ viện kỷ, bình thường mấy tên đốc tra
dưới trướng hắn hiểu ý nên phần lớn đều đứng ở bên ngoài chờ báo cáo
thôi chứ ít khi nào truyền âm.

Hôm nay hiếm khi truyền âm một lần thì lại khiến hắn khắc văn thất

bại, điều này làm cho mặt mày Khương Lâm sa sầm xuống, sau khi hắn
nghe rõ ràng mấy tiếng kêu rên trong nhẫn truyền âm xong thì quắc mắt tức
giận.

- Vương Bảo Nhạc? Đặc chiêu thì đã sao chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.