TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 365

giơ cao đánh khẽ, Vương Bảo Nhạc thì lờ tịt việc này.

Rơi vào đường cùng, bọn họ chỉ đành nhờ đến mấy đốc tra như Liễu

Đạo Bân, nhưng mấy người trong bộ viện kỷ đều biết rõ thái độ của Vương
Bảo Nhạc ra sao nên không ai dám nhận tiền, đều từ chối thẳng thừng.

Cuối cùng, người nhà của bốn học sinh này tìm đến học thủ hồi văn

học đường là Tào Khôn...

Cũng trong đêm đó, bên trong học thủ các của linh bôi học đường, học

thủ linh bôi Lâm Thiên Hạo đang thưởng thức linh trà, cầm một quyển sách
cổ, học thủ hồi văn Tào Khôn đứng bên cạnh hắn thấp giọng nói.

- Lâm huynh, những người khác thì thôi cũng được, nhưng gia tộc của

cái tên Trương Lam kia... nguyện ý bỏ ra một món linh bảo cấp năm đấy!

Nghe tới hai chữ linh bảo thì Lâm Thiên Hạo ngẩng đầu lên, trong mắt

lộ vẻ suy tư, phải biết rằng cấp một cấp hai được gọi là pháp khí, từ cấp ba
đổ lên thì là linh bảo, nếu đến cấp bảy thì là pháp binh.

Có thể nói, đến cấp bậc linh bảo thì giá trị của nó đã cực kỳ lớn rồi,

càng không cần phải nói thứ này lại là cấp năm, ngay cả hắn cũng thấy rục
rịch đây. Vậy nên hắn lấy nhẫn truyền âm ra, trực tiếp hỏi ý bên chỗ phó
chưởng viện một phen, sau khi nói xong thì mỉm cười.

- Đạo viện sắp có hành động lớn nhằm vào học thủ, mấy hôm nữa sẽ

lấy hệ Pháp Binh làm nơi thí điểm bắt đầu!

- Tên Vương Bảo Nhạc này cũng lăn lộn được một khoảng thời gian

rồi, tiếp theo... Hắn cũng nên nghỉ đi thì hơn.

Lâm Thiên Hạo nói xong thì bưng linh trà lên, phát hiện bên trong đã

cạn, không đợi hắn buông tách xuống thì Tào Khôn đứng bên cạnh đã vội
châm nước nóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.