TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 432

người ld tiếp tục bị giày vò, cũng không muốn để cho bốn tên tll kia tiếp
tục kiêu ngạo nữa, cho nên sáng sớm ngày thứ tư, Vương Bảo Nhạc mặc
đạo bào học thủ, mang theo vẻ kiên quyết và quyết đoán, trực tiếp đứng dậy
đi đến vh.

Khi hắn đi đến vh thì đang vào giờ học, hồi văn lão sư đứng trên bục

giảng đang nghiêm mặt giảng giải về hồi văn cho các học sinh bên dưới
nghe.

hồi văn thấy lão sư thì vội ôm quyền chào hỏi, hắn đến đây cũng khiến

cho các học sinh chú ý tới, thậm chí ngay cả lão sư cũng nhìn sang. Nếu
như là người khác bước vào giữa chừng lúc đang học thì lão sư nhất định sẽ
bực mình quát lên, nhưng sau khi thấy là Vương Bảo Nhạc thì vị lão sư này
lại mỉm cười đến là hòa ái, bởi vì ông cũng có tham gia buổi học của
chưởng viện hôm nọ.

- Là học trò bn đấy à, hôm nay ta đang giảng về hồi văn căn bản, nếu

ngươi cảm thấy hứng thú thì cứ vào nghe cũng đucợ.

Vẻ tán thưởng trong mắt của lão sư không hề cho giấu, giọng điệu

hiền lành hòa nhã dành cho Vương Bảo Nhạc khác hẳn với thái độ nghiêm
khắc dành cho học sinh bình thường, thái độ một trời một vực.

Điều này làm cho đám học sinh xung quanh đều vô cùng kinh ngạc.

Dựa vào cái gì chứ? Dù bản thân Vương Bảo Nhạc là linh thạch học thủ đi,
nhưng đây dù sao cũng là hồi văn học đường mà...

- Lão sư, ngại quá, cái kia... Ta chỉ muốn đến đây mở thí luyện, để

xem trình độ hiểu biết của mình về hồi văn ở mức nào mà thôi, hay là ta đợi
ngài giảng xong lại vào sau cũng được.

Vương Bảo Nhạc gãi đầu, hắn tới vội vàng quá nên không kịp nghĩ tới

chuyện bây giờ đang là giờ lên lớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.