TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 558

Tiếng kêu này quá lớn, nháy mắt lan ra cực xa, mặt mày Vương Bảo

Nhạc tái đi, lúc trước không phải hắn sợ bảy con rắn này, thứ hắn sợ chính
là tiếng kêu của chúng nó. Dù sao thì lúc ở trong khảo hạch thì Vương Bảo
Nhạc đã biết tiếng kêu của chúng nó cực lớn rồi.

- Chết tiệt!

Vương Bảo Nhạc nhanh chóng thu hồi pháp khí và xác rắn, không kịp

đi giết chết con cuối cùng vừa kêu lên nữa, hắn lập tức phóng người bỏ
chạy.

Cùng lúc đó, đám áo đen ở xung quanh đều nghe thấy tiếng kêu của

bạch anh xà, cả đám đột nhiên ngẩng đầu dậy, không đợi bọn chúng bước
lên thì lão già thủ lĩnh của đám áo đen đã cười lạnh, trong mắt mang theo
vẻ quyết đoán, đột nhiên giơ tay phải lên. Mặc dù nơi này đã bị chặn truyền
âm, nhưng đó là nhằm vào bên ngoài chứ trong nội bộ bọn họ vẫn có thể
truyền âm được.

- Khí cầu, mau bắn nổ chỗ đó cho ta!

Lão già cười lạnh mở miệng, lúc trước lão ta không làm thế là sợ động

tĩnh quá lớn sẽ khiến lũ hung thú trong rừng mưa Trì Vân kéo đến. Nhưng
nay bọn họ đã bị kéo dài quá lâu, Vương Bảo Nhạc lại rất khó đối phó, cho
nên lão cũng bất chấp.

Gần như trong nháy mắt khi lão mở miệng thì năm chiếc khí cầu lơ

lửng trên không trung ở phía xa đột nhiên xé gió bay tới. Sau khi tới gần thì
lập tức có từng chùm tia sáng bắn ra, mang theo cỗ sóng nhiệt rất đỗi kinh
người bắn trúng phạm vi khu vực mà con bạch anh xà kia kêu lên.

Tiếng nổ tung kinh thiên động địa lập tức trỗi dậy liên hồi, đại địa

rung chuyển, cỏ cây nổ tan nát, đất bùn văng tung tóe khắp nơi, toàn bộ khu
vực đó gần như đã bị xới nát trong lượt tấn công này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.