TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 40

- Chính thế, vì ông đang đi xem phim với bà Aubrieux cùng với mẹ bà

ta và người ta đã lợi dụng sự vắng mặt của ông...

- Không thể được, chỉ có mình tôi có chìa khóa.
- Người ta vào không cần chìa khoá.
- Nhưng tôi không tìm ra một dấu vết nào.
Morisseau can thiệp vào:
- Này, chúng tôi sẽ giải thích. Ông nói là giấy bạc bị giấu ở nhà ông

Dutreuil sao ?

- Nhưng vì Jaeques Aubrieux đã bị bắt sáng hôm qua, các giấy bạc còn

ở đó không ?

- Đó là ý kiến của tôi.
Gaston Dutreuil không thể nhịn cười.
- Nhưng đó là điều vô lý, tôi sẽ tìm thấy chúng.
- Ông tìm chúng sao ?
- Không. Nhưng tôi biết rất rõ nơi ở của mình. Chỗ ấy chỉ lớn như cái

bàn tay. Ông có muốn xem nó không ?

- Dù nhỏ như thế, nó cũng đủ chứa sáu mươi tờ giấy.
- Cố nhiên là thế - Dutreuil nói – Cố nhiên, tất cả đều có thể. Tuy

nhiên, tôi cần nhắc lại với ông là không có ai, theo tôi, đã vào chỗ tôi, vì
chỉ có một chìa khoá, tự tôi làm lấy công việc nội trợ và tôi hiểu rất rõ...

Hortense cũng không hiểu. Mắt của bà hướng vào mắt của Rénine, bà

thử tìm cách đi sâu đến tận cùng suy tư của ông. Ông ta chơi trò gì đây ? Bà
có phải dựa vào các lời khẳng định của ông không ? Cuối cùng bà nói:

- Thưa ông Chánh thanh tra, vì hoàng tử Rénine cho rằng các tờ giấy

bạc được để trên cao, điều đơn giản nhất có phải là đi tìm không ? Ông
Dutreuil dẫn chúng tôi, phải không nào ?

- Ngay tức thời - Người trẻ tuổi nói - Thực sự không có gì đơn giản

hơn.

Tất cả bốn người leo cầu thang lên tầng năm và sau khi Dutreuil mở

cửa, bọn họ vào trong một chỗ ở nhỏ hẹp gồm có hai phòng và hai buồng
làm việc, tất cả mọi vật dụng ở đó được sắp xếp theo một trật tự tỉ mỉ.
Người ta đoán là mỗi cái ghế tựa và mỗi một cái ghế ngồi của phòng được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.