TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 197

“Kait khỏe. Nếu chị ấy ngu ngốc đi nữa thì cũng là một sự ngu ngốc tự hài
lòng về nó. Chị ấy thù ghét và khinh thị đàn ông. Lý ra mình phải biết điều
đó mới phải. Trước kia có một lần mình đã thoáng thấy điều này - cái tính
chất đe dọa của chị. Phải, chị ấy rất khỏe…”
Vô tình, Renisenb đưa mắt nhìn xuống đôi tay của Kait. Hai bàn tay đang
nặn, nhồi đất sét - bàn tay khỏe mạnh, gân guốc, và khi nhìn chúng ấn cục
đất sét, Renisenb không khỏi nghĩ đến Ipy và đôi bàn tay mạnh khỏe đã ấn
đầu cậu ta xuống nước và giữ luôn cho cậu chết ngạt không chút thương
xót. Phải, bàn tay Kait hẳn đủ sức làm điều đó…

Bé Ankh bỏ dẫm lên một bụi gai và khóc thét lên. Kait chạy ùa lại. Cô ẵm
đứa bé lên ngực, vỗ về nó. Henet từ trong nhà chạy vụt ra hiên:
- Có chuyện gì vậy? Nghe đứa bé thét lớn quá, tôi tưởng là…
Mụ ngừng lại, thất vọng. Gương mặt háo hức, đê tiện, hằn học của mụ đang
hy vọng có tai họa gì xảy đến cho kẻ khác, bỗng chùng xuống. Renisenb
lặng lẽ nhìn hết người đàn bà này sang người đàn bà kia. Gương mặt này
thì thù hận. Gương mặt kia thì yêu thương. Nàng tự hỏi, khuôn mặt nào
khủng khiếp hơn?

III

- Anh Yahmose, anh phải coi chừng chị Kait.
- Coi chừng Kait? - Yahmose ngạc nhiên. Em Renisenb…
- Em bảo anh biết, chị ấy rất nguy hiểm.
- Cái thím Kait thầm lặng của chúng ta ấy ả? Thím ấy xưa nay là một người
đàn bà dịu dàng, như nhược, không được thông minh lắm…
Renisenb ngắt lời:
- Chị ấy không dịu dàng cũng không nhu nhược đâu. Em sợ chị ta đấy, anh
Yahmose ạ. Em muốn anh phải đề phòng mới được.
- Đề phòng thím Kait? - Giọng anh vẫn ngờ vực. Anh khó có thể thấy thím
ấy dính dáng gì đến những chuyện chết chóc vừa qua. Thím ấy không có trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.