TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 196

đầu tiên bị giết?
Trên mặt Kai thoáng lên một nét gì thật khó định nghĩa. Cô ném về
Renisenb một cái nhìn mang vẻ chế nhạo và khinh miệt.
- Đôi khi cô thật giống bé Teti, Renisenb ạ. Thật cô chẳng lớn hơn nó chút
nào.
- Chị không để tang cho anh Sobek - Renisenb chầm chậm nói. Tôi để ý
thấy điều đó.
- Coi kìa, Renisenb, tôi làm đúng mọi thứ lễ nghi mà. Tôi cũng biết một
người đàn bà góa vừa mới mất chồng phải xử sự ra sao chứ?
- Vâng… nhưng em muốn nói… chị không yêu anh Sobek!
Kait nhún vai:
- Tại sao tôi phải yêu thương Sobek chứ?
- Coi kìa chị Kait! Anh ấy là chồng chị. Anh ấy đã cho chị những đứa con.

Nét mặt Kait dịu lại. Cô đưa mắt nhìn hai đứa bé trai đang hì hục nặn đất
sét rồi đưa mắt nhìn bé Ankh vừa bò vừa hát líu lo và vẫy cặp chân nhỏ xíu.
- Đúng, anh ấy cho tôi con cái. Đó là điều tôi cảm ơn anh ấy. Nhưng nói
cho cùng, anh ấy là cái gì? Một anh chàng đẹp trai khoác lác, một người
đàn ông luôn luôn chạy theo những người đàn bà khác. Thà là anh ta cưới
một cô vợ nhỏ hợp lễ nghi để đưa về nhà, một con đàn bà nghèo hèn nào đó
thì còn có ích cho chúng ta. Đằng này anh ta đến nhà chứa, phung phí hết
cả vàng bạc tại đấy, rượu chè và đòi những con hát đắt tiền nhất. Cũng may
là Imhotep rất khắt khe trong việc cho Sobek tiền và tính toán rất chặt chẽ
khi giao Sobek đi bán hàng. Làm sao tôi phải thương yêu và kính trọng một
người đàn ông như thế? Vả lại, đàn ông là cái gì chứ? Họ cần thiết để
chúng ta sinh con cái, thế thôi. Nhưng cái sức mạnh của giống nòi là ở nơi
người phụ nữ, Renisenb ạ, chính chúng ta mới là kẻ lưu truyền nòi giống.
Còn đàn ông, thì cứ để họ gieo giống đi rồi chết đi càng sớm càng tốt…

Sự khinh bỉ và miệt thị trong giọng nói của Kait vút lên cao như một tiếng
nhạc. Khuôn mặt khỏe mạnh, thô lỗ của Kait như đổi dạng. Renisenb thất
vọng thầm nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.