TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 201

luôn luôn vong ân… Vậy thì phải trừng phạt. Điều đó, ta nghĩ là đúng.
Lòng kiêu căng phải bị trừng phạt. Henet luôn luôn biết điều, khiêm tốn và
tận tụy, mụ sẽ được thưởng…
Ông nhướn thẳng người lên và nói bằng điệu bộ oai vệ:
- Con hiểu chứ, Yahmose? Henet sẽ có tất cả những gì mụ ta muốn. Điều
yêu cầu của mụ phải được tuân theo.
- Nhưng tại sao vậy, thưa cha?
- Bởi vì ta bảo thế. Và bởi vì, nếu điều Henet đòi hỏi được thực hiện, thì sẽ
không còn người chết nữa…
Ông gật gù như một triết nhân rồi bỏ đi, để lại hai anh em đứng nhìn nhau
phân vân và lo âu.
- Thế nghĩa là gì hả anh Yahmose?
- Anh cũng không biết nữa, em ạ. Đôi khi anh nghĩ rằng cha không còn biết
chính ông đang làm hay đang nghĩ gì.
- Đúng vậy. Nhưng anh Yahmose này, em nghĩ rằng Henet thì biết rõ mình
đang nói và đang làm gì. Chỉ mới ngày hôm trước đây thôi, chính bà ta nói
với em rằng chẳng bao lâu nữa bà ta sẽ nắm lấy quyền lãnh đạo trong nhà
này.
Hai người nhìn nhau. Rồi Yahmose đặt bàn tay lên cánh tay Renisenb.
- Em đừng nổi giận với bà ta. Em hay bộc lộ cảm xúc ra ngoài rõ rệt quá.
Em có nghe hồi nãy cha nói gì không? Nếu điều Henet đòi hỏi được thực
hiện, thì sẽ không còn người chết nữa…

II

Henet ngồi chồm hỗm trong căn phòng chứa đồ đạc đếm những chồng vải.
Đó là những chồng vải cũ và Henet đưa dấu hiệu đóng ở góc tấm vải lên sát
tận mắt.
- Ashayet, bà thì thầm. Vải của Ashayet. Dấu đóng ngày bà ấy tới đây - bà
ta cùng tới với mình… Đã lâu rồi, bà Ashayet ơi, tôi tự hỏi bà có biết
những tấm vải của bà hiện được dùng vào việc gì không?
Mụ ngừng nói cười khúc khúc, và bỗng giật mình vì một tiếng động phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.