TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 60

Như chỉ đợi có thế. Cô gái phắt lên. Lần đầu tiên từ lúc vào hang cô

nói. Rành rọt từng tiếng khô sắc:

- Không đời nào. Đồ chó! Giết tao đi!

Thằng biệt kích chồm đến quật ngã cô gái. Nó gầm gừ:

- Được! Nhưng mày sẽ phải chết một cái chết khác đồng đội của mày.

Ngay bây giờ đây, tao sẽ rửa hận cho chiến hữu của tao.

Sau này tôi được biết, trung đội biệt kích định đánh tạt sườn một đơn

vị vận tải. Chúng bị diệt gần hết. Trên đường rút chạy, chúng lại gặp một
tốp tải thương của ta. Cuộc đụng độ này khiến nhóm tàn quân chỉ còn năm
thằng. Không may cô gái giao liên dẫn đường cho tốp tải thương bị chúng
bắt được...

Nó đè ngửa cô gái trên nền thủy tinh vỡ. Bốn thằng còn lại kéo căng

chân tay cô gái. Không thể chống cự được bọn hung thú đang điên mồi. Cô
gái hét lên, ngất lịm.

Hang dơi muốn vỡ tung ra từng mảnh. Tiếng hét không giản đơn là

tiếng kêu đau đớn của một con người. Đó là tiếng kêu tích tụ của nỗi đau
nhân gian, kéo suốt từ thuở hồng hoang đến ngày tận diệt. Đức chúa trời.
Nếu có thật một đức chúa thì đó là sai lầm lớn nhất của Người. Đức chúa
sinh ra con người, đồng thời sinh thành những mầm mống tội ác. Hẳn để
răn mình nên buộc Jêsu bị câu rút đóng đinh trên thập ác. Nhưng nỗi đau
thánh linh kia, nào có thấm tháp gì với nỗi đau trần thế. Thân hình cô gái,
phút chốc bị thủy tinh cứa nát bấy. Dòng máu đỏ âm thầm thấm đẫm cơ thể.

Năm đứa hình nhân lần lượt hành xác. Không biết đã bao lâu. Thời

gian phỏng còn nghĩa lí gì. Ông già chín năm nhảy chồm chồm trên phiến
đá. Ông đã mất đi vẻ trầm tĩnh vốn có. Thằng ngụy bưng mặt không dám
nhìn. Tôi cũng thế, chạy ra cửa hang. Than ôi, âm dương cách biệt, không
thể có cách gì giúp được cô gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.