TẬN HIẾN - Trang 320

“Em có yêu Adrian không?”
Trên đời này, chỉ có vài người dám hỏi tôi về vấn đề riêng tư như thế

mà không bị đấm. Dimitri là một trong số đó. Giữa chúng tôi không hề có
ranh giới, nhưng mối quan hệ rắc rối giữa hai người khiến câu hỏi trở nên
không thực. Làm sao tôi miêu tả được chuyện yêu đương người khác với
người tôi từng yêu? Với người mày vẫn yêu, giọng nói trong đầu tôi vang
lên. Có lẽ. Có thể. Tôi lại tự nhủ mình rằng những cảm xúc vấn vương với
Dimitri chỉ là chuyện bình thường. Chúng sẽ phai nhạt. Chúng phải phai
nhạt. Dimitri là quá khứ. Adrian là tương lai.

“Có”, mãi lâu sau tôi mới trả lời. “Em… em có yêu anh ấy”.
“Tốt. Anh rất mừng”, vấn đề là gương mặt Dimitri chẳng tỏ vẻ gì vui

mừng khi anh lơ đễnh nhìn ra cửa. Tôi càng bối rối hơn. Tại sao anh lại
buồn? Hành động và lời nói của anh dường như chẳng hề ăn nhập với nhau.

Tôi tiến lại gần anh. “Có chuyện gì thế?”
“Không có gì cả. Anh chỉ muốn chắc chắn rằng em vẫn ổn. Rằng em

vẫn hạnh phúc”. Anh quay sang tôi cười gượng. Anh nói thật, nhưng không
hoàn toàn thật. “Mọi thứ đều thay đổi, thế thôi. Nó khiến anh nghĩ lại nhiều
thứ. Từ chuyện Donovan… rồi Sonya… thật kì lạ. Anh nghĩ mọi thứ đã
thay đổi từ đêm Lissa cứu anh. Nhưng không. Còn có nhiều chuyện hơn thế
nữa, nhiều hơn là sự hàn gắn”. Anh suýt nữa rơi vào trạng thái trầm tư
nhưng đã tự ngăn mình lại. “Mỗi ngày anh lại nhận ra một điều mới. Nhiều
tình cảm mới mà anh tưởng mình đã quên. Nhiều điều anh đã bỏ lỡ. Nhiều
nét đẹp anh không nhận ra”.

“Này, mái tóc em trong con hẻm không có trong danh sách đấy phải

không?” Tôi trêu chọc. “Lúc ấy anh đã bị sốc”.

Nụ cười miễn cưỡng trở nên tự nhiên. “Không, Roza. Mái tóc em rất

đẹp. Giờ cũng vậy”.

“Chỉ là chiếc váy khiến anh bất ngờ thôi”, tôi cố đùa. Thực ra tôi ngây

ngất vì cái nhìn của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.