TẬN HIẾN - Trang 87

“Người ta sẽ phải tốn công chọn người để đề cử”, Abe giảng giải,

tránh lời nhận xét cuối cùng của Lissa. “Gia tộc nào cũng muốn có người
để làm tăng lợi ích cho gia tộc, nhưng cũng phải có cơ hội nhận phiếu bầu
từ…”

“Ối!”
Tôi bị kéo mạnh khỏi thế giới đầy toan tính của Moroi và trở về Tây

Virginia hoang dã một cách đau đớn. Một vật chắc nịch và dữ dội đập tôi
xuống nền đất cứng, lá và cành cây cọ vào mặt tôi. Đôi tay mạnh mẽ giữ tôi
thật chặt, và giọng Dimitri vang lên trong tai tôi.

“Lẽ ra em nên trốn trong thị trấn”, anh có vẻ thích thú. Sức nặng và tư

thế của anh khiến tôi không cựa quậy được. “Đó là nơi cuối cùng anh tìm
kiếm. Thực ra anh biết chắc em sẽ đi đâu”.

“Sao cũng được. Đừng ra vẻ khôn ngoan”, tôi nghiến răng đáp, cố

vùng khỏi tay anh. Chết tiệt. Anh rất khôn ngoan. Và một lần nữa, sự gần
gũi khiến tôi mất phương hướng. Vừa rồi nó cũng ảnh hưởng tới anh,
nhưng giờ chắc anh đã học được bài học cho mình. “Anh chỉ may mắn
đoán trúng thôi”.

“Anh không cần may mắn, Roza. Anh sẽ luôn tìm thấy em. Vì thế mọi

thứ chỉ phụ thuộc vào việc em muốn tình huống khó khăn đến đâu thôi”.
Giọng anh nghe như một cuộc đối thoại bình thường, khiến tình cảnh chúng
tôi gặp phải càng kì cục hơn. “Chúng ta có thể lặp đi lặp lại chuyện này,
nếu không em hãy làm chuyện hợp lí là ở yên cùng anh với Sydney”.

“Như thế không phải là hợp lí. Lãng phí mới đúng”.
Dimitri đẫm mồ hôi, vì trời nóng và chắc chắn vì đã phải chạy nhanh

để bắt kịp tôi. Adrian dùng thứ nước hoa khiến tôi lâng lâng, hương thơm
tự nhiên từ làn da ấm nóng của Dimitri cũng khiến tôi ngây ngất. Thật kì lạ,
tôi có thể nhận ra những chi tiết nhỏ nhặt này - và bị chúng hấp dẫn - dù
đang cáu kỉnh vì bị Dimitri giam cầm. Sự tức giận cũng là điểm khiến tôi bị
kích thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.