TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 129

"Em không thể bái Thành Trần Tử làm sư." Cố Nam Phong gấp gáp nói.

Có lẽ hắn cũng phát hiện ra chính mình có hơi kích động nên hắn liền

bình ổn lại tâm tình, cười nói: "Thanh Trần Tử là một người cố chấp, hơn
nữa năng lực của bà ấy có hạn. Nếu em muốn bái sư thì ít nhất cũng phải
tìm một người có thể đảm bảo được sự an toàn của em."

Nghe có vẻ hắn đối với bà cô của tôi cũng không quá lạ lẫm, chẳng lẽ họ

biết nhau? Tôi còn đang nghĩ dở thì hắn đã nói tiếp: "Chuyện bái sư rất
quan trọng, nếu như em tin tưởng ta, ta có thể giúp em mau chóng tìm được
một người sư phụ."

Tôi do dự nói: "Bái sư không phải chuyện nhỏ, tôi cần thời gian suy

nghĩ."

Tôi mời Cố Nam Phong và Phong Trà vào nhà tôi, vốn chỉ là lời mời lịch

sự, nhưng hai mắt Cố Nam Phong sáng ngời, vội hỏi lại tôi: "Như vậy sẽ
không quá đường đột sao?"

Tôi còn có thể nói cái gì nữa? Chỉ đành phải đưa họ vào nhà, giới thiệu

với ba mẹ đó là bạn học của tôi.

Lúc ăn cơm trưa xong tôi còn chưa gọi điện cho bà cô. Kỳ thật, tôi đối

với chuyện bái bà cô làm sư cũng hơi do dự. Tính tình của tôi và bà ấy
không hợp, lỡ như thực sự trở thành thầy trò thì không phải chúng tôi sẽ
thường xuyên cãi nhau sao?

Cố Nam Phong thấy tôi không muốn để cho Phong Trà bảo vệ tôi, nên

liền cười nói: "Như vậy cũng tốt, em có thể tự bảo vệ mình thì ta lại càng
yên tâm. Bất kể sau này em gặp phải chuyện gì, chỉ cần trong lòng em gọi
tên ta ba lần, ta sẽ nhanh chóng chạy tới."

Cố Nam Phong vừa mới dứt lời, Phong Trà liền không vui, nói: "Chủ

nhân, người..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.